Search This Blog

Hoi Nghi Dien Hong

Monday 14 November 2016

CẢNH THẾ GIỚI * TRUNG CỘNG * THƠ *

THẾ GIỚI QUANH TA

Những Cảnh Đẹp Trên Thế Giới Không Thể Tin Là Có Thật!

Văn Hùng Đốc (Sưu Tập/Chuyển tiếp)


Mời quý bạn thư giãn với những cảnh vật đẹp lạ lùng trên thế giới...

(NLĐO) - Đó là cảm giác chung của nhiều người khi có cơ hội đứng trước hồ "sữa dâu", 9 địa ngục suối nước nóng và "lâu đài bông"... Nếu bạn là người thích rày đây mai đó thì đây là những nơi xứng đáng nằm danh sách phiêu lưu.
·         Hòn đảo ở tận cùng thế giới
·         Ghé thăm là lạnh sống lưng!
·         Tìm thấy sinh vật trong suốt kỳ lạ ở biển New Zealand
·         Những phong tục đón năm mới độc, lạ trên thế giới
Bạn có thể không tin vào mắt mình nhưng chúng thật sự tồn tại. Chúng sẽ khiến bạn khó cầm được nước mắt, khiến bạn dựng tóc gáy hoặc tăng tốc nhịp tim.

Hồ Retba ở Senegal

Hồ Retba (còn gọi là Lac Rose) nằm ở phía Bắc bán đảo Cap-Vert ở Senegal. Cái tên này xuất phát từ nước hồ có màu hồng, trông như sữa dâu. Nguyên nhân, theo các nhà khoa học, là do loại tảo Dunaliella salina có nhiều trong nước hồ.
Hồ còn nổi tiếng vì hàm lượng muối cao, cho phép con người nổi trên mặt nước như biển Chết. Cũng nhờ vậy mà xung quanh hồ phát triển ngành làm muối.
Hồ Retba đang được Ủy ban Di sản thế giới cân nhắc đưa vào danh sách di sản thiên nhiên thế giới.


 
Hồ Retba ở Senegal. Ảnh: Abduzeedo

Bậc thang tự nhiên Badab-e Surt ở Iran
Với cấu tạo đá vôi, bậc thang tự nhiên Badab-e Surt ở tỉnh Mazandaran - Iran khiến du khách choáng váng vì nét đẹp hùng vĩ của nó. Thắng cảnh này được hình thành bởi 2 con suối nước khoáng chảy từ trên núi xuống. Qua hàng ngàn năm, nơi này trông như một bậc thang khổng lồ với các hồ nước màu cam, đỏ và vàng.
Hai con suối nằm ở độ cao 1.840 m so với mực nước biển và có những đặc tính tự nhiên khác biệt. Nước của con suối đầu tiên chứa nhiều muối, được cho là chữa được chứng thấp khớp và các bệnh về da. Con suối thứ 2 có vị chua và chủ yếu có màu cam do ảnh hưởng của ôxit sắt có trong nước.

 
Bậc thang tự nhiên Badab-e Surt ở Iran. Ảnh: Abduzeedo

Hồ Nguyệt Nha Tuyền ở Trung Quốc

Nguyệt Nha Tuyền là hồ nước ngọt có dạng bán nguyệt nằm ở một ốc đảo 2.000 năm tuổi trong sa mạc Gobi, cách thành phố Đôn Hoàng 6 km về phía Nam. Tên Yueyaquan có từ thời nhà Minh.
Theo lần đo đạc năm 1960, độ sâu trung bình của hồ vào khoảng 4-5 m, tối đa là 7,5 m. Trong 40 năm sau đó, hồ ngày càng cạn. Vào những năm 90 của thế kỷ trước, hồ chỉ còn diện tích 5.500 m vuông với độ sâu bình quân là 0,9 m (tối đa 1,3 m). Đến năm 2006, chính quyền địa phương bắt đầu nỗ lực cứu hồ khỏi nguy cơ bị sa mạc nuốt chửng. Kể từ đó, độ sâu và kích thước của hồ tăng dần.


 
Hồ Nguyệt Nha Tuyền ở Trung Quốc. Ảnh: Abduzeedo

Hồ Natron ở Tanzania
Hồ Natron ở Tanzania nổi tiếng với màu đỏ đặc trưng và tốc độ bốc hơi cao. Vào mùa khô, khi nước bốc hơi, hàm lượng muối tăng lên mức tối đa, trở thành nơi sinh sôi nảy nở của những vi sinh vật ưa muối. Một số loài trong đó sản sinh ra những sắc tố khiến nước có màu đỏ. Nhìn từ trên cao, trông hồ không khác gì bề mặt sao Hỏa.
Ông Nick Brandt, một nhiếp ảnh gia nổi tiếng của khu vực Đông Phi, gần đây đã đến hồ Natron và chứng kiến cảnh tượng đáng sợ: các sinh vật “hóa đá” nếu chẳng may sa chân xuống hồ. Theo các nhà khoa học, sự kết hợp của các hóa chất trong nước hồ chính là nguyên nhân đông cứng các sinh vật như chim, dơi...


 
Hồ Natron ở Tanzania. Ảnh: Abduzeedo

Dòng sông ngũ sắc Cano Cristales ở Colombia
Nằm ở Công viên quốc gia Sierra de la Macarena tại Meta - Colombia, Cano Cristales là kỳ quan độc nhất vô nhị của thế giới. Nhiều người gọi nó là “dòng sông ngũ sắc”, “dòng sông bắt nguồn từ thiên đường” hoặc “dòng sông đẹp nhất thế giới”.
Dòng sông này trông không khác bất kỳ dòng sông bình thường nào khác trong phần lớn thời gian của năm. Nhưng vào khoảng ngắn giữa mùa khô (thường là từ tháng 9 đến tháng 11), dòng sông sẽ bùng nổ màu sắc nhờ một loại thực vật độc đáo có tên Macarenia clavigera tạo ra những dòng nước màu đỏ, hòa quyện với sắc vàng và xanh lá cây của cát, sắc xanh dương của nước… Một điểm lạ khác là không có loài cá nào sống tại dòng sông này.

 
Dòng sông ngũ sắc Cano Cristales ở Colombia. Ảnh: Abduzeedo

“9 địa ngục Beppu” ở Nhật Bản
Tọa lạc trên đảo Kyushu, thành phố Beppu là quê hương của 2.800 suối nước nóng. Trong số này có 9 con suối được gọi là “9 địa ngục của Beppu”. Địa ngục số 1 có tên Umi Jigoku (địa ngục biển) với nước suối màu ngọc lam và đủ nóng để luộc được trứng. Địa ngục số 2 là Oniishibou (địa ngục sư đầu trọc), xuất phát từ lớp đất bùn xám sôi sùng sục trên bề mặt suối, trông như đầu của các thầy tu.

Địa ngục số 1 Umi Jigoku. Ảnh: Globeimages
Địa ngục số 3 mang tên Shiraike Jigoku (địa ngục hồ trắng) do hàm lượng canxi cao làm nước suối có màu trắng sữa. Địa ngục số 4 là Yama Jigoku (địa ngục núi), được hình thành bởi một núi lửa bùn. Nó phun trào nhiều đến nỗi tạo ra một ngọn núi nhỏ được bao quanh bởi các hồ nhỏ.


 
 Địa ngục số 2 Oniishibou. Ảnh: protravelclub
Địa ngục số 5 có tên Kamada Jigoku (địa ngục nồi nấu ăn) do nó nằm cạnh bức tượng con quỷ màu đỏ đang nấu ăn. Oniyama Jigoku (địa ngục núi quỷ) là tên gọi của địa ngục số 6 với dòng nước mạnh đến mức cuốn trôi cả chiếc xe. Ngoài ra, đây còn là nơi sinh sống của khoảng 100 cá sấu hung dữ.



 

Địa ngục số 3 Shiraike Jigoku. Ảnh: Protravelclub
 
Địa ngục số 7 được gọi là Kinryu Jigoku (địa ngục rồng vàng) bởi nơi này có một bức tượng rồng và dòng suối chảy ra từ mũi nó. Địa ngục số 8 là Chinoike Jigoku (địa ngục ao máu) do khoáng chất có chứa sắt trong hồ làm nên màu đỏ tươi của nước suối. Địa ngục số 9 là Tatsumaki Jigoku (vòi địa ngục). Mạch nước nóng ở đây cứ 30 phút phun một lần và có nhiệt độ vào khoảng 105 độ C.

“Lâu đài bông” Pamukkale ở Thổ Nhĩ Kỳ

Pamukkale được xem là “viên ngọc” thật sự của Thổ Nhĩ Kỳ và là một trong những kỳ quan thiên nhiên của thế giới. Nằm ở thung lũng sông Menderes ở tỉnh Denizli, danh lam này ẩn chứa không ít bí ẩn. Theo tiếng Thổ Nhĩ Kỳ, Panukkale có nghĩa là “lâu đài bông”.
Nơi này nổi tiếng với những suối nước nóng chứa nhiều muối khoáng cacbonat, tích tụ thành những "ruộng bậc thang" đá vôi vô cùng ấn tượng. Vùng rộng lớn trắng xóa này dài 2.700 m, cao 160 m, rộng 600 m và có thể được nhìn thấy từ cách xa 20 km.


 
“Lâu đài bông” Pamukkale ở Thổ Nhĩ Kỳ. Ảnh: Unusualplaces Điều cần chú ý là du khách không được phép mang giày khi đi trên lớp đá vôi để tránh làm hư hại. Tại khu vực này có khoảng 17 suối nước nóng nhiệt độ từ 35 độ C đến 100 độ C. Nguồn nước này có thể dùng để chữa nhiều loại bệnh khác nhau. Pamukkale đã được UNESCO công nhận là di sản thiên nhiên thế giới.

Theo Abduzeedo)










NĂM NGÀY Ở PARIS


NGÀY 1

Tour around Paris
Spend your first day walking around Paris.

Đi dạo quanh Paris qua những chỗ đẹp Champs-Élysées ,Arc de Triomph, Notre Dame, Bell Tower, khu Latin,
vườn  Luxembourg,

  NGÀY 2


Bảo tàng  Louvre

the glass pyramid of the louvre


Bảo tàng Orsay


Musee D'Orsay painting

 Bảo tàng Orangerie

Musée de l'Orangerie lilies painting

  NGÀY 3

Cung địện  Versailles

the palace of versailles fountain in paris

  NGÀY 4

Tháp  Eiffel

the famous Eiffel Tower in Paris

Đường Cler

Rue Cler, one of my favorite streets in Paris

Paris Sewer Tour

The Paris Sewers

  NGÀY 5

Paris Catacombs

bones and skulls in the Paris Catacombs

Đương Montmartre

the famous montemartre area of Paris

Moulin Rouge, Père Lachaise Cemetery

Pere-Lachaise Graveyard where many celebri-ties are buried


The-best-places-of-Paris1








10 loại đồ ăn đắt nhất trên thế giới

Nghệ tây, nấm Densuke, trứng cá muối Almas... là những món ăn quý hiếm và đắt đỏ nhất thế giới.
1. Vàng
Vàng ăn được không có vị gì ngoài vẻ sáng bóng. Tuy nhiên, người ta ăn vàng như một biểu tượng của đẳng cấp. Loại vàng này thường được dùng dưới dạng lá mảnh để trang trí vào đồ ăn, thức uống. Một kg vàng ăn được có giá từ 33.000 tới 110.000 USD.

đồ uống, vàng, trứng cá

2. Súp tổ yến
Súp tổ yến của Trung Quốc là một trong những món ăn quý hiếm nhất thế giới. Được biết đến là “Trứng cá muối của phương Đông”, món ăn này này có mặt ở Trung Quốc hơn 400 năm trước. Loại súp này được làm từ dãi yến, làm tổ trong các hang động. Giá mỗi pound tổ yến từ 910 đến 4.535 USD.

đồ uống, vàng, trứng cá

3. Nấm Truffle trắng
Cùng họ với nấm truffle đen, nấm Truffle trắng, chỉ được trồng tại một số vùng nhất định ở Italy, Pháp, Croatia, là loại thực phẩm siêu hiếm. Việc canh tác loại nấm này rất khó khăn và phần lớn phải trồng tự nhiên trong môi trường hoang dã. Một pound nấm truffle trắng có giá từ 1.360 đến 4.200 USD, nhưng những cây nấm to có thể được bán với giá đắt hơn nhiều. Một cây nấm truffle trắng nặng 3,3 pound (khoảng 1.497 gram) từng được bán đấu giá 330.000 USD.
đồ uống, vàng, trứng cá

4. Trứng cá muối Almas
Là loại tốt nhất với tiêu chuẩn vàng, trứng cá muối Almas được lấy từ những con cá tầm Beluga – loài cá cổ đại có từ thời khủng long. Một pound trứng cá muối Almas có giá từ 8.400đến 15.500 USD, tùy vào chất lượng. Mức giá đắt đỏ của món ăn nói trên có được, một phần vì cá tầm Beluga thường mất tới 20 năm để trưởng thành và sản sinh trứng. Trứng cá muối Almas được làm tại Iran và chỉ bán tại một cửa hàng duy nhất tại London - The Caviar House & Punier. Để mua loại trứng cá muối này, bạn phải đặt hàng và chờ trong 4 năm.
đồ uống, vàng, trứng cá


5. Thịt bò Kobe
Tại vùng Hyogo Prefecture, Nhật Bản, những con bò được nuôi hết sức đặc biệt để cho ra chất lượng thịt tốt nhất. Chúng được ăn loại cỏ tốt nhất, thậm chí được uống bia và rượu để xả stress. Hàng ngày, những con bò tại đây được massage để đảm bảo độ mềm của thịt. Giá thị bò Kobe lên tới 770 USD/kg.

đồ uống, vàng, trứng cá

6. Chocolate viên Chocopologie của Knipschildt
Đây là loại chocolate được làm thủ công với chocolate đen và nấm đen quý hiếm nhất thế giới. Mỗi viên chocolate có nấm đen ở giữa và phủ chocolate xung quanh, được bán với giá 2.600 USD/pound. Hãng Knipschildt bắt đầu sản xuất loại chocolate này vào năm 1996 tại Mỹ.
đồ uống, vàng, trứng cá

7. Nấm Matsutake
Loại nấm này được trồng ở nhiều nơi trên thế giới như Trung Quốc, Canada, Phần Lan, Mỹ, và Thụy Điển nhưng được dùng trong ẩm thực lần đầu tiên là tại Nhật Bản. Nấm Matsutake có vị cay, giống như thịt và bề mặt gần giống nấm Portobello. Loại trồng tại nước ngoài có giá bán lẻ 90 USD/kg nhưng loại được trồng tại Nhật có thể được bán tới 2.000 USD/kg. Tuy nhiên, việc trồng loại nấm này khá khó khăn.

đồ uống, vàng, trứng cá

8. Dưa Yubari
Loại dưa với bề ngoài giống với dưa ruột vàng bình thường nhưng vị hoàn toàn khác này cũng có xuất xứ từ Nhật bản. Dưa được trồng tại Yubari, cũng thuộc đảo Hokkaido, có hình tròn hoàn hảo và vị siêu ngọt, hơn nhiều so với những giống dưa ruột vàng thông thường. Vị ngọt của giống dưa này là nhờ tro núi lửa trong đất tại khu vực Yubari. Giá bán lẻ dưa Yubari khoảng 150 USD/kg.

đồ uống, vàng, trứng cá

9. Dưa hấu Densuke
Loại dưa từng được bán với giá hơn 6.000 USD này được nhận viết nhờ vỏ ngoài màu đen, không có đường vằn như những loại dưa bình thường. Dưa này được trồng tại đảo Hokkaido của Nhật Bản và mỗi năm chỉ thu hoạch được 65 quả.
đồ uống, vàng, trứng cá

10. Nghệ tây
Thực chất, nghệ tây - loại gia vị tốt và đắt nhất thế giới - là một loài ớt Ấn Độ. Được trồng tại nhiều nơi trên thế giới nhưng nghệ tây quý hiếm bởi vì việc canh tác vô cùng vất vả. Để có được một pound (453,6 gr) gia vị nghệ tây, bạn cần phải trồng và thu hoạch tỉ mỉ từ 50.000 - 70.000 bông nghệ tây. Số lượng này cần tới khu đất rộng bằng kích cỡ sân bóng đá. Một pound nghệ tây có giá từ 500 tới 5.000 USD, tùy vào chất lượng.

đồ uống, vàng, trứng cá 
(The Richest/Zing)

Top 10 món ăn đắt đỏ nhất thế giới

Guu.vn - Bạn sẽ phải bỏ ra hàng chục triệu, thậm chí là tiền tỉ để được thưởng thức những món ăn đắt đỏ dưới đây.

10. Nấm Matsutake – 1.000 $/kg (~ 21 triệu VND)

10 món ăn đắt đỏ nhất thế giới 1

Nấm Matsutake hay mattaje là loại nấm đắt nhất thế giới ở thời điểm hiện tại. Loại nấm này được tìm thấy ở châu Á, Bắc Mỹ, Châu Âu tập trung tại các nước Trung Quốc, Hàn Quốc, Hoa Kỳ, Phần Lan, Canada, Thụy Điển nhưng nhiều nhất là tại Nhật Bản. Việc thu hoạch rất đơn giản nhưng để tìm được chúng lại rất khó khăn bởi chúng húng bị lấp ở dưới lớp lá rụng ở nền rừng. Mỗi năm nước Nhật thu được khoảng một nghìn tấn nấm này.

9. Bánh mì tròn khách sạn Westin – $1.000/ chiếc (~21 triệu VND)

10 món ăn đắt đỏ nhất thế giới 2

Thoạt nhìn, những chiếc bánh mì này không có gì khác biệt so với bánh mì thông thường nhưng phần nhân bánh lại được làm từ nấm trắng Alba Ý - một trong những thực phẩm đắt đỏ nhất thế giới, hạt kì tử cũng những viên thạch dát vàng lá.

8. Trứng tráng ngàn đô - Khách sạn Le Parker Meridien- 1.000 $/ suất (~21 triệu VND)

10 món ăn đắt đỏ nhất thế giới 3

Trứng tráng là một món ăn thông thường, nhưng một nhà hàng mang tên Norma, khách sạn Le Parker Meridien ở New York đã sáng tạo ra món trứng tráng vô cùng đắt đỏ bằng cách thêm tôm hùm và 285g trứng cá muối Sevruga vào sáu quả trứng. Kết quả, món trứng tráng ngàn đô ra đời. Để đáp ứng được nhu cầu của thực khách, khà hàng cũng phục vụ các phiên bản thu nhỏ chỉ bằng 1/10 với giá $100.

7. Bít tết bò Wagyu ở nhà hàng Crarftsteak - $2.800/ suất (~ 60 triệu VND)

10 món ăn đắt đỏ nhất thế giới 4

Thịt bò Wagyu là một trong những loại thực phẩm đắt đỏ nhất thế giới với thành phần thịt chứa tỉ lệ cao các axit béo omega-6 và omega-3. Loại bò này được nuôi ở Kobe, Nhật Bản bằng các phương pháp đặc biệt như uống bia, nghe nhạc, được mát xa thường xuyên để đảm bảo sự ôn hòa. Một phần bít tết bò Wagyu ở nhà hàng Crarftsteak, New York đã từng được bán với mức giá $2.800. Thật đáng tiếc, hiện nay nhà hàng này đã đóng cửa.

6. Cà ri Samundari Khazana - Nhà hàng Bombay Brassiere - $3.200/ suất (~68 triệu VND)

10 món ăn đắt đỏ nhất thế giới 5

Giống như một cách ăn mừng cho chiến thắng của bộ phim "Triệu phú khu ổ chuột", nhà hàng Bombay Brassiere đã tạo ra một món cà ri đặc biệt như chỉ để dành cho người chiến thắng chương trình "Ai là triệu phú" bao gồm cua Devon, nấm trắng, trứng cá muối Beluga dát vàng lá. Ngoài ra còn có tôm hùm Scotland phủ vàng, bào ngư cùng rất nhiều trứng cá.

5. Pizza Royale 007 của đầu bếp Domenico Crolla - $4.200/ chiếc (~89,5 triệu VND)

10 món ăn đắt đỏ nhất thế giới 6

Domenico Crolla là một đầu bếp người Scotland nổi tiếng trong việc sáng tạo các nguyên liệu cho món bánh Pizza. Ông quyết định tạo ra chiếc bánh Pizza Royale 007 theo bộ phim về chàng điệp viên lừng danh với tôm hùm ướp rượu cô nhắc, trắng cá muối ngâm rượu sâm banh, cá hồi hun khói Scotland... Trên hết, bề mặt còn được rắc vàng lá 24 carat. Tuy nhiên, chiếc bánh chỉ dùng để trưng bày.

4. Dưa hấu đen Densuke - $6.100/7,5 kg (~130 triệu VND)

10 món ăn đắt đỏ nhất thế giới 7

Dưa hấu đen Densuke là vật phẩm quý hiếm chỉ được trồng ở đảo Hokkaido, Nhật Bản. Mỗi lần thu hoạch chỉ thu được vài chục quả. Điều làm nên sự đặc biệt và mức giá "trên trời" của loại dưa này nằm ở lớp vỏ cứng và sắc nét một cách hoàn hảo cùng độ ngọt tuyệt mĩ có một không hai. Một quả dưa trọng lượng 7,5kg - 8kg có giá khoảng $6.100.

3. Dưa lưới Yabari – $22.872 (~486,5 triệu VND)

10 món ăn đắt đỏ nhất thế giới 8

Tuy hình thức có vẻ tương tự nhưng đây không phải loại dưa lưới thông thường mà bạn có thể tìm thấy ở các siêu thị. Dưa lưới Yabari nhiều khi chỉ được bán bằng hình thức đấu giá bởi những khách hàng quá mê mẩn độ ngọt lý tưởng của loại dưa này. Một doanh nhân giàu có sở hữu nhiều chuỗi nhà hàng đã trở nên nổi tiếng khi từng đấu giá thành công một quả dưa Yabari với giá $22.872.

2. Trứng cá muối Almas – $25.000/ hộp (~532 triệu VND)

10 món ăn đắt đỏ nhất thế giới 9

Trứng cá muối Almas là một mặt hàng cực kì quý hiếm từ Iran. Trứng cá muối đã là một món đắt đỏ, trứng cá muối Almas lại càng đắt hơn bởi độ khan hiếm của nó. Chỉ có một cửa hàng hiện nay bán loại thực phẩm này là Caviar House & Prunier ở Picadilly, London. Mỗi kilogam trứng cá muối được đặt trong một hộp làm bằng vàng 24 karat với giá bán là $25.000 $. Nếu bạn chỉ muốn thưởng thức cho biết hương vị của chúng, có thể chọn mua hộp nhỏ với giá bán $1.250.

1. Nấm trắng Alba của Ý - 160.406 $ / 1,5 kg(~3,4 tỉ VND)

10 món ăn đắt đỏ nhất thế giới 10

Những cây nấm đắt đỏ này nổi tiếng với vị cay nồng tự nhiên. Nó rất khó trồng vì vậy được coi là thứ gia vị tinh tế hiếm có trong những món ăn cần vị cay. Một nhà đầu tư Hồng Kông đã từng mua một cây nấm Alba 1,51 kg với mức giá hơn $160.000 và đây đã trở thành cây nấm đắt nhất thế giới cũng như thực phẩm đứng đầu về mức độ xa xỉ.
Theo: Trí Thức Trẻ

 Loài cua nhuộm đỏ hòn đảo ở Australia
Vào mùa mưa, những đàn cua đỏ hàng triệu con ở đảo Christmas, Australia lại di cư ra biển để bắt đầu mùa sinh sản mới.

Mùa di cư của loài cua đỏ thường bắt đầu vào cuối năm (tháng 10-12), khi thời tiết mùa mưa giúp chúng di chuyển thuận tiện và dễ dàng hơn.




Năm nay, khoảng 120 triệu con cua đỏ di cư từ các khu rừng ở đảo Christmas, Australia, đến bờ biển Ấn Độ Dương để bắt đầu mùa sinh sản mới.




Những đàn cua đầu tiên xuất hiện giữa tháng 11 và bắt đầu đông dần trong tuần qua, khiến các con đường ở đảo Christmas như biến thành tấm thảm đỏ.





Sau khi ra biển, cua đực sẽ tìm và đào hang để ẩn nấp, cua cái sẽ đến những hang này để giao phối với cua đực rồi bò ra biển đẻ trứng.





Các cuộc di cư thường niên của cua đỏ đã trở nên quen thuộc với người dân ở đây và đây cũng là đặc điểm thu hút đối với khách du lịch.





Vì số lượng đàn cua đỏ di cư rất đông, nên chính quyền địa phương thường phải đặt biển báo cấm đường dành cho các phương tiện và người đi bộ.




Loài cua đỏ này có nguồn gốc từ đảo Christmas và quần đảo Cocos ở Ấn Độ Dương. Chúng có thể có màu vàng cam hoặc đỏ tía nhưng thường hiếm.




TIN TRUNG CỘNG

  Phát hiện đường dây bán thịt lợn nhiễm trùng ở Trung Quốc

mediaThành phố Cao An, nơi tập trung các lò mổ thịt của Trung Quốc, bị chỉ trích vì thiếu an toàn thực phẩm - DR
 
Từ nhiều năm nay, người dân Trung Quốc tiêu dùng thịt lợn nhiễm trùng cực độc mà không hay biết. Mọi cố gắng tìm hiểu điều tra của phóng viên bị một đường dây tham ô móc ngoặc giữa gian thương và cán bộ nhà nước chận lại cho đến hôm qua 28/12/2014.
Chính quyền Trung Quốc cách chức 8 cán bộ thương mại và thú y ở Cao An, một thành phố lớn thuộc tỉnh Giang Tây trong vụ tai tiếng mới nhất về tình trạng thực phẩm Trung Quốc thiếu vệ sinh và an toàn.
Theo truyền thông nhà nướcTrung Quốc, mạng lưới bán thịt heo nhiễm « siêu vi lây bệnh rất cao » bắt nguồn từ các nhà máy mổ lợn ở Cao An và từ đó cung cấp thịt nhiễm trùng cho Giang Tây và ít nhất 7 tỉnh khác ở Trung Quốc.
Truyền hình nhà nước Trung Quốc không nói rõ là « siêu vi có mức lây nhiễm cao » là loại virus nào, gây bệnh gì có lẽ để tránh gây hoảng loạn trong dân chúng đang bị ám ảnh bởi hàng loạt vụ thực phẩm, sữa cho trẻ em, thuốc men, dầu ăn Trung Quốc thiếu an toàn và thiếu vệ sinh.
Tân Hoa xã cho biết 8 cán bộ địa phương đặc trách vệ sinh, thú y và cấp giấy phép chứng nhận thực phẩm an toàn đã bị cách chức. Trước đó đài phát thanh quốc tế Trung Quốc cho biết là ngày hôm qua khoảng một chục nghi can bị bắt , một « lò thịt bất hợp pháp » bị đóng cửa và một lò bị phá hủy.

Theo AFP, với hơn 2 triệu con lợn cung cấp cho thị trường, thành phố Cao An là một trong những cơ sở mổ thịt quan trọng của Trung Quốc nhưng thường xuyên bị chỉ trích về chất lượng. Gần đây nhất, Trung Quốc bị chấn động vì thịt heo có hóa chất clenbuterol, một loại thuốc giúp tăng thịt giảm mở.

Năm 2013, hàng chục ngàn xác lợn trôi ngập con sông chảy qua Thượng Hải mà chính quyền Trung Quốc không giải thích được lý do. Không rõ có phải nhà chăn nuôi ném heo xuống sông để tránh thanh tra hay heo chết vì hóa chất.
Tình trạng bê bối ở Cao An đã được một số phóng viên chú ý điều tra nhưng các bài báo của họ không gây được tiếng vang. Giới con buôn cho biết họ không sợ pháp luật vì đã có công an bảo kê, báo trước.
http://vi.rfi.fr/chau-a/20141229-phat-hien-duong-day-ban-thit-lon-nhiem-trung-o-trung-quoc/

Cúm gia cầm đe dọa Trung Quốc, Nhật Bản

media 
 
Từ năm 2013, siêu vi H7N9 đã giết chết 170 người tại Hoa lục. Hồng Kông có 3 ca tử vong - Reuters
 
 
Một người Trung Quốc tử vong, một phụ nữ Hồng Kông đang ở trong tình trạng nguy kịch vì H7N9, Nhật Bản phát hiện trại chăn nuôi gà thứ hai bị siêu vi H5. Phải chăng mùa dịch gia cầm đang tái xuất hiện ở châu Á ?
Theo AFP, chính quyền Hồng Kông nâng cấp báo động sau khi một phụ nữ 68 tuổi, đi đi thăm Thẩm Quyến trở về cách nay hai tuần phải nhập viện trong tình trạng nguy ngập. Được biết nạn nhân có ăn thịt gà khi đi sang Hoa lục.


Từ khi xuất hiện năm 2013, siêu vi mới H7N9 đã giết chết 170 người, đa số là tại Hoa lục. Chỉ riêng tại Hồng Kông, 10 người đã bị lây nhiễm, trong số này 3 người đã qua đời.
Tại Trung Quốc, báo chí nhà nước báo động nguy cơ cúm gia cầm gia tăng hoành hành trong mùa đông. Tỉnh Chiết Giang có thêm một bệnh nhân cúm H7N9 tử vong theo bản tin hôm nay 29/12/2014.


Theo báo cáo của chính quyền Trung Quốc lên Tổ chức Y tế thế giới, từ đầu tháng 12 đến nay đã có 11 trường hợp lây nhiễm H7N9 trong số này 5 người đã chết. Trường hợp thứ sáu mà báo chí loan tin chưa được đưa vào danh sách chính thức.
Ít nguy hiểm hơn H7N9, siêu vi H5 cũng tái xuất hiện ở đảo Kyushu, miền nam Nhật Bản. Hơn 42.000 con gà thuộc nông trại này đã bị tiêu hủy tức khắc sau khi xét nghiệm xác nhận có virus loại H5. Đây là ổ dịch thứ hai tại Kyushu. Ổ dịch thứ nhất xuất hiện cách nay hai tuần cách đó 100 cây số.
 http://vi.rfi.fr/chau-a/20141229-cum-gia-cam-de-doa-trung-quoc-nhat-ban/

 

 Tham nhũng : Trung Quốc bãi miễn thêm ba đại biểu Quốc hội

mediaTính từ đầu 2014, đã có 26 trường hợp bãi nhiệm đại biểu Quốc hội tại Trung Quốc
Quốc hội Trung Quốc bãi miễn chức vụ của ba đại biểu nhân dân trong một bản thông báo công bố ngày chủ nhật 28/12/2014. Theo thuật ngữ của đảng Cộng sản Trung Quốc thì các đại biểu này đã “vi phạm kỷ luật đảng” tức là tội tham nhũng, hối lộ.
Nhân vật đầu tiên trong danh sách bị mất ghế đại biểu quốc hội là ông Tùy Phong Phú, nguyên là phó chủ tịch thường trực nghị viện tỉnh Hắc Long Giang. Một cuộc điều tra về tội “vi phạm kỷ luật nghiêm trọng” đã được tiến hành. Ông Tùy Phong Phú bị ngưng chức vụ đại biểu quốc hội kể từ tháng 12 này.
Cán bộ thứ hai là Tần Ngọc Hải , nguyên là trợ lý bí thư ban thường trực nghị viện Hà Nam, bị mất ghế đại biểu cũng kể từ tháng 12. Người thứ ba là đại biểu Trần Vệ Dân, nguyên là bí thư thành ủy một thành phố lớn ở Giang Tây.

Tất cả đều bị tố cáo tội tham ô. Tin trên đây do chính Tân Hoa xã loan tải. Tuy nhiên, theo giới quan sát, đây không phải lần đầu tiên đại biểu quốc hội Trung Quốc bị ngưng chức. Từ đầu năm đến nay đã có tổng cộng 26 vụ tương tự.
 http://vi.rfi.fr/chau-a/20141229-tham-nhung-trung-quoc-bai-mien-them-ba-dai-bieu-quoc-hoi/

 

Công an Trung Quốc đánh chết người vô tội

mediaCông an Trung Quốc thường bị tố cáo có những hành vi hung bạo - REUTERS
Một nữ công nhân Trung Quốc đòi lương bị công an đánh chết. Câu chuyện được một nhật báo địa phương đưa tin và hình ảnh được tung lên mạng gây ra một làn sóng phẫn nộ tại Trung Quốc.
Theo AFP, số lượng người truy cập vào mạng Sina Weibo của Trung Quốc lên đến mức kỷ lục trong ngày hôm nay 29/12/2014, yêu cầu phải nghiêm trị kể cả tử hình những công an ở Sơn Tây đã đánh chết bà Châu Thiếu Vân, gây thương tích nặng cho chồng và con trai của nạn nhân trong một vụ trấn áp ở ngoài và trong đồn công an.

Châu Thiếu Vân, một nữ công nhân 47 tuổi cùng chồng đi đòi tiền lương cho con trai mà công ty xây dựng còn nợ khoảng 20 ngàn nhân dân tệ (3.000 đôla). Cả ba người bị công an chận đánh thê thảm. Bà Châu Thiếu Vân bị một công an nắm cổ đè xuống đất, bứt tóc trước khi chở bà về cơ quan trong tình trạng bất tỉnh. Nạn nhân từ trần sau đó. Chồng bà bị đánh gẫy 4 xương sườn và con trai cũng bị đánh tả tơi.

Vụ việc được một nhật báo địa phương loan tải. Một đoạn phim ngắn do một nhân chứng ghi lại được đưa lên mạng internet và sau đó lên đài truyền hình nhà nước CCTV. Cơ quan công an thành phố Thái Nguyên, tỉnh Sơn Tây buộc phải lên tiếng thông báo đình chỉ công tác nhóm công an nói trên và điều tra vụ việc.

Sự kiện công an bức tử thường dân thường xảy ra tại Trung Quốc nhưng vụ việc lần này được cả báo chí chính thức loan tải. Công dân mạng tại Trung Quốc lập tức phản ứng mạnh đòi phải tử hình những kẻ ỷ quyền thế giết dân.
Theo hãng tin AFP, vụ nữ công nhân bị đánh chết là chủ đề được dân mạng Trung Quốc quan tâm hàng đầu, vượt qua cả tin máy bay Malaysia Air Asia mất tích.
  http://vi.rfi.fr/chau-a/20141229-cong-an-trung-quoc-danh-chet-nguoi-vo-toi/

Trợ lý ông Hồ Cẩm Đào bị điều tra

  • 22 tháng 12 2014
Trước khi xảy ra bê bối liên quan con trai, ông Lệnh được cho là có thể vào được Bộ Chính trị
Trung Quốc mở cuộc điều tra cựu chánh văn phòng trung ương Đảng thời Tổng Bí thư Hồ Cẩm Đào.
Truyền thông nhà nước nói ông Lệnh Kế Hoạch “vi phạm kỷ luật”.
Ông bị giáng chức năm 2012 sau tin tức nói con trai ông thiệt mạng khi lái chiếc xe sang Ferrari ở Bắc Kinh.
Các phóng viên nói cuộc điều tra chứng tỏ lãnh đạo hiện nay, Tập Cận Bình, cảm thấy đủ tự tin để bắt giữ người thân tín của ông Hồ Cẩm Đào.

Ông Tập nhận quyền lãnh đạo Đảng và đất nước từ ông Hồ vào cuối năm 2012.
Kể từ đó, ông Tập tiến hành chiến dịch chống tham nhũng trong Đảng.
Trước khi xảy ra bê bối liên quan con trai, ông Lệnh được cho là có thể vào được Bộ Chính trị.
Nhưng ông đã mất chức chánh văn phòng trung ương Đảng vì cái chết tai tiếng của con trai trong tai nạn xe.

Tên tuổi những người ngồi trong xe Ferrari không được tiết lộ.
Tuy vậy, tin tức nói con trai của ông Lệnh đã ngồi lái xe và có hai cô gái được mô tả là ăn mặc hở hang.
Ông Lệnh cũng bị cáo buộc tìm cách che dấu bê bối.

                                              



Trung Hoa: chống tham-nhũng hay thanh-trừng nội bộ? 

Tân Hoa Xã, cơ-quan thông-tin chánh-thức của chế-độ cộng-sản Trung-Hoa, vào lúc nửa đêm 05.12.2014 đã đưa tin Zhou  Yonkang (Chu Vĩnh Khang), cựu viên chức trách-nhiệm ngành an-ninh của Trung Hoa đã bị trục-xuất khỏi đảng .
Một giờ sau đó, toà án nhân dân tối-cao của Trung-Hoa xác-nhận tin Zhou Yongkang bị bắt giữ.
Theo Tân Hoa Xã, Zhou Yongkang  đã ' vi-phạm nghiêm-trọng kỷ-luật chánh-sách Đảng', một cách nói để chỉ các tội hình-sự cũng như cách hành-vi vô đạo-đức Danh sách các tội lỗi của Zhou Yongkang do Tân Hoa Xã đưa ra gồm có việc l'ạm-dụng quyền-lực để dành lợi-ích cho những người khác; tẩu tán, một đôi khi do các thành-viên trong gia-đình, những  ngân khoản lớn, lạm dụng quyền hạn để giúp đỡ thân nhân, tình nhân và bạn bè để thu đoạt các lợi nhuận khổng lồ, cùng lúc gây tổn hại lớn cho Nhà Nước; nhận hối lộ cho mình và cho gia đình, vi-phạm nghiêm-trọng kỷ-luật chánh-quyền và kỷ-luật tự-giác, có quan-hệ luyến-ái bất-chính với phụ nữ...'

.Và việc điều tra cho thấy các bằng chứng là Zhou Yongkang phạm những tội ác đối với những viên-chức hữu-trách khác! Nhưng có một chi-tiết đáng lưu ý là việc Zhou Yongkang bị cáo buộc 'đã tiết-lộ bí-mật của Nhà Nước và của Đảng' Nhưng không thấy nói là cho ai hay nưốc nào, trong thời gian nào. Đương nhiên là với những trọng trách mà Zhou Yongkang đảm-nhiệm, đương-sự nắm giữ hay biết nhiều bí-mật quốc-gia!
Chỉ một giờ sau khi bản tin của Tân Hoa Xã được đưa ra, toà-án nhân-dân tối-cao của Trung-Hoa đã xác-nhận việc Zhou Yongkang bị bắt giữ!
Việc bắt giữ Zhou Yongkang  là điều phải xảy ra vì ông này đã bị chánh-thức đặt dưới sự điều-tra từ ngày 29.07.2014 và việc điều tra này chỉ được đưa ra hai năm sau ngày Bo Xilai bị bắt giữ. Zhou Yongkang là người đã tích-cực hỗ-trợ cho Bo Xilai tranh chức Tổng Bí Thư với Xi Jinping và có tin Zhou Yongkang đã âm-mưu với Bo Xilai để lật đổ Xi Jinping trong việc chuyển-quyền vào năm 2012. (Trước khi được bàn giao chức-vụ, Xi Jinping đã có lúc biến mất trên chính-trường Trung-Hoa trong khoảng hai tuần, không tiếp cả các quốc-khách  dưới cớ bị bịnh). Nhưng việc lật đổ một tổng-bí-thư đã được Đảng chỉ-định là một điều không thể xảy ra trừ phi ông này bị chết thình lình!

Wednesday, December 24, 2014


PHAN CHÂU THÀNH * CUBA

Cu Ba không chịu thức canh nữa rồi...

Nỗi niềm thế sự cuối năm…
Cận kề lễ Giáng sinh rồi, Sài Gòn về đêm và sáng đã se lạnh như Đà Lạt, nhưng người dân thì không háo hức vì thế nữa, mà lòng người dường như cũng se se...
Có lẽ, “phá hỏng” mùa Giáng sinh của người Việt năm nay công đầu thuộc về lực lượng “còn đảng còn mình” vì đã hung hăng vung hai cái còng của thể chế đỏ số 258 và 88 cho những người yêu nước là hai bogger Hồng Lê Thọ và Nguyễn Quang Lập, để đóng sập hai blog Người Lót Gạch và Quê Choa hay Bọ Lập Quê Choa...

Chỉ đọc hai cái tên blog vô cùng bình dị và trong sáng, khiêm nhường và vô tư, nhưng được hàng triệu người Việt yêu mến - Người Lót Gạch và Quê Choa - không hề hò hét và bịp bợm như “nhân dân” hay “giải phóng”..., và nhìn cái cách đảng ta phải dùng bạo lực của cùm gông và song sắt đỏ với lấp ló sau đó là hàng triệu kẻ súng đạn đỏ đầy mình chỉ để dập tắt đi tình yêu sự bình dị trong sáng đó của dân, cũng đủ thấy đảng ta đang bấn loạn, hoảng sợ đến mức nào...
Trong cái không khí loảng xoảng gông cùm đó ở VN, giá dầu thế giới giảm mạnh do công đầu của nước Mỹ và người Mỹ, làm cả thế giới được nhờ to, thì CSVN phải miễn cưỡng đến hơn 12 lần giảm giá xăng dầu liên tiếp mà giá vẫn cao gấp đôi Malaysia và Singapore, và người dân Việt thì vẫn chẳng mừng vui gì - chúng ta đã không tin có “thiện chí” nào của Chính phủ CS ở đó cả! Chỉ tội nghiệp các phóng viên các kênh đỏ (đít) từ VTV1 đến VTV 9 hay VTV13, cứ phải ra các cây xăng chọc micro ép hỏi người dân có vui mừng không (để họ có thể nói câu kết theo nhiệm vụ là: “giá xăng dầu giảm do công của đảng ta quan tâm” gì đó...), mà dân ta đa số vẫn chỉ nói giảm thế vẫn chưa đúng mức giá dầu thấp trên thế giới (tức bọn mày chỉ giảm miễn cưỡng và vẫn cố bòn rút dân mà thôi!)… (Hoan hô dân Việt và hoan hô Internet! - phần “hô” này tôi không cưỡng lại được...)
Tôi thì biết, một phần qua các bạn học cũ đang tham gia cầm quyền của mình, xăng dầu giảm sâu thế này, họ rất lo cho chế độ mà họ bám vào, và lo cả cho nước Nga của Putin mà họ vẫn ngưỡng mộ tôn sùng như điên - họ chả có lòng nào mà mừng hay lo cho dân cả. Cũng như Putin, họ chỉ biết dùng tiền (nuôi bạo lực đỏ) để giữ chế độ mà thôi.
Ở miền Bắc, trong cái rét tê tái đầu đông, chín mẹ con người phụ nữ trẻ phải mang xăng tử thủ với bọn “còn đảng còn mình” để giữ căn lều nhỏ - mái nhà của họ ở Hải Phòng, đón Tết. Và hai vợ chồng già ngồi tọa kháng trong giá buốt đòi công lý cho con trai bị xử tử oan ở công viên Lý Thái Tổ, Hà Nội... (tôi muốn mang thêm chăn áo bông và trà nóng cho họ quá, cả ở HN và HP)
Trong cái lạnh giá từ Bắc chí Nam mấy tuần nay đó, chi có một tin vui từ nơi “bạn bè xa”, thì tin đó lại cũng làm người Việt thêm “tâm tư” về mình. Đó là tin: Cu Ba bình thường hóa quan hệ với Mỹ. Và “tâm tư” đó là: Việt Nam “đi” trước “về” sau?
Cu Ba không chịu thức canh nữa rồi...
Tôi nhớ thời sinh viên ngu dại, cùng học với các bạn Cu Ba ở Đông Âu, “khái niệm” hay hình tượng “ngủ-thức” của Việt Nam và Cu Ba đã được đảng ta “tuyên truyền sâu rộng” (tức là nhồi sọ) rồi, vì chính Phiden đã nói ý đó đầu tiên vào những năm 60s, đại ý: “Chúng tôi canh gác (Mỹ) ở Tây Bán cầu, cho các bạn Việt Nam đánh Mỹ ở Đông Bán cầu...). Giá mà Phiden chỉ (làm chó) “canh gác nước Mỹ cho phe XHCN” thôi như ông ta tuyên bố, thì dân Cu Ba chắc cũng đỡ khổ hơn nhiều. Đằng này, ông ta còn hung hăng mang quân sang Nam Mỹ (Bolivia), Trung Mỹ (Nicaragua) và Châu Phi (Ăngôla) để “mở rộng thành trì CS” nên đất nước Cu Ba giàu đẹp trời phú đã gục hẳn, chỉ còn biết hát gào lên: “Oantamela!” như mấy cậu bạn Cu Ba của tôi ngày nào và chắc nay vẫn thế.
Có lần tôi trêu cậu bạn Cu Ba (khá thân, tên hắn là Peres hay Perez mà tôi gọi “lái” là Pesus Pegasus - con ngựa bay trong thần thoại Hy Lạp và hắn rất khoái), rằng: “Nước mày ở ngay cạnh nước Mỹ thế thì chạy sang Mỹ mà ở có sướng hơn làm cách mạng không?” Không hiểu hay lờ đi ý trêu chọc của tôi, hắn nói: “Nước mày chỉ đánh Mỹ từ xa đến thôi, còn chúng tao phải chống Mỹ hàng ngày, từ phía Bắc và phía Tây chỉ chưa đầy trăm Hải lý biển đã là nước Mỹ rồi, nên nguy cơ bị Đế quốc Mỹ xâm chiếm là thường trực hàng ngày, chúng tao luôn luôn phải sẵn sàng chiến đấu như đồng chí ‘Thiếu tá thân yêu’ thường nhắc nhở...” Tôi nhìn kỹ lại bản đồ Cu Ba, và nhảy đến ôm chầm lấy hắn và reo lên: “Ừ nhỉ! Nước Mỹ có hai bán đảo như hai vòng tay chìa ra muốn ôm Cu Ba vào lòng thế này mà Cu Ba không chịu để cho ôm, kiêu thế?...” Hắn ôm lại tôi và nói: “Cu Ba chỉ muốn ôm người anh em Việt Nam thôi...” Tôi đẩy nó ra, mắng: “Mày ngu, ôm tao thì được cái gì?!”...
Thế là với tôi hôm nay, cô gái già Cu Ba đã chịu để chú Sam ôm rồi! Pegasus ơi, cậu đang ở phương trời nào, cậu có mừng không? Hay cậu là bác sĩ nên đang chống dịch Ebola ở trời Phi?... Cậu có còn gào lên rớt nước mắt vì “Oantamela!...” hay cậu đã phải khóc vì hiểu ra Oantamela lại chính là tiền đồn canh giữ Hòa bình cho đất nước Cu Ba của cậu suốt nửa thế kỷ qua?...
Dù sao tôi cũng rất mừng cho Cu Ba đã tỉnh dậy, không ngu muội tự khoác lên cổ mình khẩu AK để đứng canh giữ ở cửa biển Tây nam nước Mỹ nữa!
Bắt tay với nước Mỹ là Cu Ba trở về với cả thế giới, và điều đó phù hợp hoàn toàn với bản chất của người CuBa mà tôi đã cảm nhận qua cậu bạn “Pegasus” ngày xưa: người Cu Ba rất cởi mở và ưa thích giao tiếp xã hội, và người Cu Ba rất thật thà trung thực. Chỉ với hai điều đó thôi, Pegasus ơi, hãy bay đi đến các chân trời Tự do của các bạn! Và tôi tin, nhất định Cu Ba sẽ cất cành cùng những Pegasus yêu người, yêu mình, trong sáng như bạn, dù bạn cũng có thời lầm lạc từng tin vào cộng sản như tôi...
Cu Ba “không cầm AK thức canh gác” nữa sẽ đi về đâu?
Mỉa mai thay, “người tình cộng sản” bên kia Bán cầu của CSVN còn “chung thủy” với ý thức hệ hơn cả VN, đến hôm nay họ mới “chịu để Mỹ ôm”, trong khi CSVN “bắt tay với Mỹ” đã 20 năm rồi! Thế nhưng cái khác nhau của hai cái bát tay với Mỹ đó sẽ là một trời một vực, bởi nó thuộc về bản chất con người: một là gian trá, một là chân thành.
Vì gian trá, đã 20 năm “bắt tay với Mỹ” nhưng vẫn càng chắc tay súng chĩa vào dân mà CSVN khiến nước VN vẫn nghèo hèn và ngày càng nghèo hèn hơn, thu nhập đầu người PPP năm 2012 vẫn chưa bằng phân nửa Cu Ba (4,000 USD và 9,000 USD) là nước chưa bắt tay với Mỹ. Chỉ có PPP của quan CSVN và đám “còn đảng còn mình” của chúng là chắc chắn hơn Cu Ba nhiều lần. Các chuyên gia đã ước tính, 10% người Việt là quan chức và gia đình “tư bản đỏ” các loại đã chiếm hết 90% tài sản và thu nhập của VN, tức 90% người Việt chỉ có 10% tài sản và thu nhập của Quốc gia, tức PPP của họ (khoảng gẩn 4,000 USD) chỉ bằng 1/9 PPP của đám 10% “tư bản đỏ” thôi, tức tư bản đỏ VN có thu nhập PPP khoảng 9x4,000USSD = 36,000 USD/người/năm - ‘Không quá tệ!”! (Và trên 90% thu nhập của CSVN và các loại nhóm “tư bản đỏ” không có trong thống kê quốc gia, tất nhiên…)
Với 36,000 USD PPP thì CSVN ở Đông Nam Á chỉ đứng sau Singapore. Như vậy là CSVN đã “thành công mỹ mãn” trong thực hiện chính sách của Đặng ở VN: “Hãy để cho một số người (chúng tao!) giàu trước!”, vì Thịnh vượng là một cánh cửa hẹp, còn 90% dân Việt ráng đợi, có thể là khoảng 100 năm nữa (không đảm báo), nhé!
Tôi tin, khi cánh cửa Thinh vượng bắt đầu hé mở, với bản chất trung thực và thân ái nhưng không kém phần mãnh liệt, người Cu Ba hôm nay sẽ không bị CS Cu Ba lừa như CS ở Tàu và Việt đã và đang lừa người Tàu và Việt nữa, họ sẽ dẹp được CS Cu Ba đi và cùng nhau, cả dân tộc Cu Ba, đi lên Thịnh vượng!
Tại sao tôi tin thế? Bởi vì không chỉ tôi tin bản chất Con người tốt đẹp của người Cu Ba trong tinh thần của những người Mỹ Lalin, không chỉ tôi tin vào giá trị và sức mạnh của Dân chủ, đặc biệt là dân chủ Mỹ sẽ thuyết phục và thu hút dân tộc Cu Ba, mà tôi còn tin vì bên trong sức mạnh đổi mới của dân tộc Cu Ba hôm nay có một sức mạnh lớn và vô cùng đặc biệt đã hiện diện, đó là Niềm tin vào ngày mai tươi sang của nhân dân Cu Ba đang được hỗ trợ toàn diện bởi Đức Giáo Hoàng Phrancixco (người Nam Mỹ) hay Tòa Thành Vatican.
Vâng, nếu chính Đức Giáo Hoàng John Paul II người Ba Lan đã nhóm những ngọn lửa Tự do Bình đẳng Bác ái đầu tiên cho dân tộc Ba Lan và hỗ trợ tinh thần cho dân tộc Ba Lan đứng lên lật đổ chế độ CS từ những năm 1980s và đưa đảng CS ra ngoài vòng pháp luật ở Balan từ sau 1990, dẫn đến sụp đổ bức tường Berlin và cả hệ thống các nước CS Đông Âu năm 1990, thì tôi tin Đức Giáo Hoàng Francixco hôm nay cũng sẽ làm điều tương tự với Cu Ba và các nước Châu Mỹ Latin, Nam Mỹ.
Việt Nam sẽ canh giữ phe CS một mình? Đến bao giờ?
Tôi không định viết phần này khi bắt đầu, nhưng có thể nào nói về chuyện mừng ở Cu Ba mà không quay về nói chuyện buồn đau ngược lại ở Việt Nam? Thế cho nên tôi xin có vài câu (ba ý) để kết.
Thứ nhất, 20 năm nữa chúng ta sẽ thấy Cu Ba như Poland hôm nay, vững vàng tự tin đóng góp trong thế giới dân chủ mà nước Mỹ xứng đáng dẫn đầu hiện nay. Còn Việt nam? Nếu người Việt chúng ta không đứng dậy như người Balan đã làm và Cu Ba sẽ làm, 20 năm nữa sẽ vẫn như... bây giờ! Mấy tháng trước, trong dịp gặp Đại sứ Balan tại VN và Thứ tưởng Thương mại Balan ở HN về các vấn đề đẩy mạnh thương mại song phương Việt-Ba, tôi đã nói với cả bà Đại sứ và bà Thứ trưởng và mấy ông Vụ trưởng Thương mại Balan rằng Việt Nam cần nhất hiện nay là nhập khầu từ Balan... Solidarnosc! (Công đoàn Đoàn kết).
Thứ hai, dù đánh giá rất cao vài trò quan trọng có tính quyết định của các phong trào đấu tranh vì Tự do Tôn giáo trong phong trào Dân chủ cho VN hôm nay, cụ thể là vai trò của giáo dân Thiên Chúa giáo, tôi cũng không dám hy vọng phong trào Dân chủ cho Việt Nam một ngày nào đó sẽ được Vatican và một Đức Giáo Hoàng người Châu Á ủng hộ làm chỗ dựa tinh thần và niềm tin vững chắc dẫn dắt đi đến tháng lợi như ở Balan trước kia và Cu Ba hôm nay. Mà Phật giáo ở VN hiện nay thì đã bị CSVN “quốc doanh hóa” hầu như hoàn toàn rồi (tất nhiên trừ các giáo hội như GHPGVNTT), nên chúng ta chỉ có thể khai thác và dựa vào sức mạnh của chính mình, của dân tộc Việt mình. Đó là gì? Đó là đoàn kết chống thù trong (trước) và giặc ngoài (sau). Chính vì người Việt phải chống thù trong trước (giặc ngoài chỉ là chuyện nhỏ!) nên vai trò của sức mạnh tôn giáo và tâm linh dân tộc Việt mới vô cùng quan trọng và quyết định.
Thứ ba, khác với Cu Ba, con đường “bắt tay với Mỹ” của VN - tức là đến với thế giới dân chủ, đã “mở” từ 20 năm nay, nhưng đảng “ta” không “đi”, chỉ giả vờ “đi” để bịp dân, và hãm hại những người muốn cầm tay nhau cùng đi thật lòng trên đó (như các bloggers dân chủ mà chúng ta nói đến ở đầu bài) - tức là con đường đó thực chất vẫn đóng. Thế cho nên, CSVN có đi trước trên con đường Dân chủ đâu, mà đã nói sẽ về sau? 
Thực tế, đảng “ta” công khai hàng ngày trên mọi lĩnh vự kinh tế xã hội, chỉ đi con đường 4 cấp 16 bậc về chỉ một phương bắc của Tàu. Con đường đó đảng “ta” chỉ có thể đi bằng đầu gối và đội xương máu dân tộc Việt trên đầu mà “lết đi” thôi, nhưng CSVN vẫn quyết làm. 
Vì vậy, tôi nói, mỗi người dân muốn đấu tranh dân chủ cho chính mình ở Việt Nam hôm nay đều phải tự mở đường đi cho mình, như ông Hồng Lê Thọ và Nguyễn Quang Lập, Nguyễn Hữu Vinh.... CSVN chưa bao giờ và sẽ không bao giờ mở những con đường dân chủ đó. Tất cả những gì họ cố gắng làm là bịt, phá, cắt, hay bỏ tù những con đường đó, như họ đang bỏ tù con đường Lót Gạch ảo (của Người Lót Gạch), con đường về Quê Choa (tìm sự thật, cũng ảo nốt, của Bọ Lập), hay con đường Vỉa Hè dùng để truyền tin (gọi là Thông Tấn Xã Vỉa Hè của Anh Ba Sàm, lại càng ảo nữa)
Chín mẹ con người phụ nữ đấu tranh bên can xăng để bảo vệ căn lều của mình ở Hải Phòng hôm nay là đang mở một con đường mới - con đường sẵn sàng khốc liệt theo đúng tính cách của người Hải Phòng mà tôi quí trọng như quí trọng đại gia đình anh Đoàn Văn Vươn.
Hai vợ chống già tọa kháng trong giá rét đòi công lý cho con trai ở vườn hoa Lý Thái Tổ Hà Nội là đang tự mở một con đường cho mình như thế. Cũng như ở HP, họ chịu lạnh rét nhưng CS lại run.
Và khắp đất nước Việt Nam hôm nay đâu đâu cũng có hàng ngàn hàng vạn người dân oan - tức dân bị chế độ đàn áp cướp bóc đến đường cùng rồi, đang phải tự mở những con đường đấu tranh cho mình như thế, hoặc là sống nhục, chết hèn.
Bạn và tôi, nếu chúng ta chưa tự mở ra được những con đường đấu tranh dân chủ cho mình như thế thì cũng đừng bước lên “con đường dân chủ” lừa bịp của CSVN vẽ ra khắp nơi, mà có lẽ hãy tin tưởng bước chân lên theo những con đường đấu tranh của những người dân oan bình dị đó.
Khi mỗi người dân phải tự mở ra con đường đấu tranh của mình, thì gần 90 triệu dân Việt (hãy loại bọn CS ra khỏi tên “dân Việt”, vì chúng là tay sai Tàu rồi) đã bị dồn đến bước đường cùng, thì đó là gần 90 triệu Chị Dậu hay Chí Phèo đã bị dồn vào đêm đen CS phải thét lên: Ai cho tôi được sống làm người?!
Nhưng cùng tất biến! Đó chính là sức mạnh vô địch của gần 90 triệu dân Việt đang bị CSVN dồn đến những bước đường cùng hôm nay! Cái biến cố sức mạnh của nước Việt đó sẽ là khi gần 90 triệu dân Việt, từng người, đều cùng quyết tự mở con đường đấu tranh với CSVN cho mình, và những con đường đó tự hội tụ về một hướng Dân chủ, lật nhào chế độ CS trên đất nước Việt Nam! Và đó là biến cố tất yếu của lịch sử nước Việt hôm nay, trong tương lai gần.

ĐẠI NGHĨA * HỒ CHÍ MINH

Hồ Chí Minh và sự dối trá ở Việt Nam ngày nay

Bài viết này dành tặng cho giới trẻ Việt Nam.
Đại Nghĩa (Danlambao) - Trước tiên tôi xin giới thiệu với các Bạn sự nhận định về ông HCM của ba nhà trí thức Việt Nam mà tuổi trẻ cần suy nghiệm và nghiên cứu:
1- Triết gia Trần Đức Thảo: Một nhà trí thức đã từ bỏ cuộc đời vàng son ở Pháp để trở về Việt Nam theo ông HCM để phục vụ đất nước, nhưng ông đã thất vọng vì ông HCM không phải là mẫu người để cho ông hợp tác.
Cụ Hồ là một tay chính trị nhiều thủ đoạn lắm chứ không phải là một tay hiền từ đâu! ... (NLTT-trang 82)


“Phải ghi nhận rằng lãnh tụ Hồ Chí Minh là một nhà chính trị ‘mưu thần chước quỉ’, chuyên hành động muôn hướng, muôn mặt, trí trá hơn cả huyền thoại Tào Tháo trong cổ sử Trung Quốc!” (TĐT Những lời trăng trối -trang 356)
2- Cựu Đại tá Bùi Tín: nguyên Tổng Biên Tập báo QĐND và báo ND, người từng có dịp tiếp xúc với ông Hồ Chí Minh nhận xét như sau:
“Về việc ca ngợi ông HCM, tôi nghĩ tuổi trẻ nên biết rõ là ông Hồ trong hoạt động cách mạng có sai lầm lớn là giả dối nhiều lắm. Một ví dụ đơn giản là ông ta tự viết ra quyển sách nói về tiểu sử của mình, ký tên Trần Dân Tiên… trong đó còn có ghi là HCM không có vợ con, suốt đời chỉ biết nghĩ đến dân tộc, thế nhưng thật ra, ông ta có nhiều vợ”. (RFA online ngày 19-5-2007)
3- Luật sư Nguyễn Văn Đài: một nhà tranh đấu trẻ, nguyên là người tù lương tâm của chế độ cộng sản trả lời phóng viên Đỗ Hiếu đài RFA:
“Lời nói lịch sử từ Chủ tịch Hồ Chí Minh đến các lãnh đạo về sau, nhưng trên thực tế thì không phải như vậy, mà theo tôi, tất cả đều là nạn nhân của chủ nghĩa cộng sản thôi, tức là dối trá, mà Chủ tịch Hồ Chí Minh mang về Việt Nam, rồi những người thực hiện cũng lợi dụng đó mà cướp đất của dân, làm những điều gây bao nhiêu tình trạng lộn xộn ở đất nước này”. (RFA online ngày 16-2-2012)
Qua ba nhân vật nêu trên, chúng ta thấy được một phần nào về sự giả dối của xã hội Việt Nam ngày nay là do ông HCM du nhập từ chính sách lừa dối của chủ nghĩa Mác-Lê. Ngay chính ông HCM cũng là một con người có bản chất lừa dối cho nên ông tiếp thu chủ nghĩa lừa dối một cách hoàn hảo và thi hành nó một cách nhuần nhuyễn. Thế rồi từ sự nghiệp ông “trồng người” theo Hồng y Phạm Minh Mẫn, Tổng Giám mục địa phận Sài Gòn trong bức thư gửi cho Linh mục Nguyễn Thái Hợp có đoạn viết:
"Sau 30 năm, tôi thấy báo chí thông tin kết quả của một cuộc điều tra xã hội: 30-40% học sinh Tiểu học nhiễm thói gian lận, lừa dối, 40-50% học sinh Trung học nhiễm thói đó, lên Đại học thì tỷ lệ là 50-60%. Trong một lần sinh hoạt với giáo chức công giáo, tôi hỏi tỷ lệ mà báo chí đưa ra có đúng không? Một giáo viên trả lời rằng thực tế còn hơn thế. Vậy trong trường đời ngày nay tỷ lệ ăn gian, nói dối, hàng giả, thuốc giả, học giả, là bao nhiêu?” (ĐoiThoai online ngày 24-7-2007)
Giáo sư sử học Hà Văn Thịnh, trong lần trò chuyện với Mạc Việt Hồng báo mạng Đàn Chim Việt ngày 19-5-2010, nói về sự giả dối trong lịch sử Việt Nam thời cộng sản. Và cũng chính vì lịch sử giả dối cho nên khi đảng và nhà nước cộng sản bỏ tiền tỷ ra để dựng phim “Sống cùng lịch sử” chẳng có con ma nào coi, đành phải “tình cho không biếu không”.
“Tôi nói thật với chị, lịch sử Việt Nam hiện đại, chỉ có 30% sự thật, 70% giả dối. Đó là điều rất đau lòng. Ví dụ đánh nhau 30 năm, với Pháp và Mỹ mà không thua trận nào là không thể chấp nhận được…

Sự dối trá đó làm cho sinh viên không thích học sử nữa. Thấy sử là bịp bợm, chán quá! Tôi viết trên báo Lao Động năm 2005 “Lịch sử theo trang giấy học trò”, tôi vạch rõ, dậy sử mà suốt ngày phải nói dối, điều đó đau lòng lắm. Ở Việt Nam hiện nay, rất nhiều trí thức ở vào hoàn cảnh nan giải, giữa nói thật và không nói thật”. (ĐanChimViet online ngày 19-5-2010)
Môn sử của CSVN Việt Nam đã không dám dạy cho học sinh biết nỗi ô nhục của dân tộc Việt Nam một ngàn năm bị giặc Tàu đô hộ mà chỉ lợi dụng lòng yêu nước đưa dân tộc vào cuộc chiến tranh “giải phóng” làm tay sai cho Nga-Tàu. Ngay cả đài truyền hình “Kỷ niệm 70 năm thành lập QĐND” cũng không dám đá động gì đến cuộc chiến tranh Biên giới Việt-Trung tháng 2 năm 1979 hay cuộc chiến giữ đảo Gạc Ma năm 1988 khiến cho giáo sư Tương Lai phải chạnh lòng.
“Chao ôi, nói một phần sự thật còn tệ hơn nói dối, sự lường gạt lịch sử là một tội ác. Làm sao mà đạo diễn tài ba Lại Văn Sâm lại có thể quên hẳn một cuộc chiến tranh: Cuộc chiến tranh chống Trung Quốc xâm lược!...

Máu của các chiến sĩ ta thấm đẫm suốt dãi biên cương của Tổ Quốc, hàng chục nghìn dân thường bị quân xâm lược giết hại dã man”. (Boxitvn online ngày 22-12-2014)
Cố Trung tướng Trần Độ, người trọn đời theo đảng cộng sản nhưng vì nhận thấy đảng toàn là gian dối cho nên ông đã nói thẳng, nói thật và ông đã phải chịu thân bại danh liệt lúc cuối đời. Ông đã đem hết tâm huyết viết lại những điều trăn trở vào tập “Nhật ký Rồng-Rắn” để lại cho hậu thế.
Chế độ này bắt mọi người phải đóng trò, bắt tất cả trẻ con phải đóng trò, bắt nhiều người già phải đóng trò.

Đặc điểm này đã góp phần quyết định vào việc tạo ra và hình thành một xã hội dối lừa, đảng dối lừa, cán bộ dối lừa, đến gia đình cũng lừa dối, lễ hội lừa dối, tung hô lừa dối, hứa hẹn lừa dối…(NKRR-trang 42-43)
“…một hệ thống trường học hùng hậu để nhồi sọ chính trị, hàng nghìn báo cáo viên với những ‘lưỡi gỗ’, ‘nói lấy được’, để ngu hóa và mê hoặc nhân dân. Bộ máy này được trang bị hiện đại và đầy đủ, có quyền lực và tha hồ nói láo”. (NKRR-trang 80)
Qua sự trải nghiệm suốt thời gian “nằm trong chăn” của độc tài cộng sản, Triết gia Trần Đức Thảo đã nhận ra rằng “chăn có rận”, điều mà khi còn ở bên Pháp ông chưa bao giờ nghĩ tới.
“Một đời sống cảnh giác bệnh hoạn, đầy các biện pháp khủng bố, đe dọa tùy tiện, khiến không ai dám thành thật để lộ suy nghĩ của mình! Ai cũng phải đóng kịch: ‘nói và làm theo cách mạng!’ Từ đó thái độ giả dối, che giấu trở thành một phương thức tự vệ. Phải hết sức ngụy biện mới chứng minh được rằng thiên đường XHCN có thể xây dựng bằng phương pháp giả dối (NLTT- trang 137)
“Rõ ràng là chế độ ta đã tạo ra một lớp người ngu tín, vừa quá khích, vừa giả dối. Xấu nói tốt, gian nói ngay, làm thì láo, báo cáo thì hay. Khắp nơi cán bộ thì ươn hèn, ỉ lại vào tập thể, gian lận của công để mà sống no đủ trên đầu trên cổ nhân dân”. (TĐT NLTT-trang 315)
Nguyễn Lân Thắng một nhà tranh đấu tích cực cho Nhân quyền, trong một bức “Thư gửi bé Đậu” có đoạn mô tả sự băng hoại hằn sâu trong xã hội Việt Nam ngày nay và tuổi trẻ là lớp người phải gánh chịu qua tri thức bị nhồi sọ với sự hiểu biết hẹp hòi và nông cạn.
“Người ta đã phản bội tất cả những gì đã hứa với dân để vun vén cho quần thần, cho gia tộc họ. Tham nhũng tràn lan, đạo đức băng hoại, tài nguyên kiệt quệ, công nhân làm đĩ, nông dân ăn mày, trí thức hạ mình, tổ quốc lâm nguy, nợ nước ngoài đến đời con chắc chắn chưa trả được.

Tất cả những điều đó là hậu quả của sự nói dối. Người ta nói dối để có nhiều người ủng hộ cách mạng cướp chính quyền. Người ta nói dối để dân tộc lao vào đánh nhau như quân thù hòng phục vụ mưu đồ của nước lớn”. (DanLuan online ngày 29-7-2014)
Tiến sĩ Nguyễn Thị Từ Huy, người đã nêu lên thắc mắc “Vì sao dối trá”? Nhưng rồi cũng chính Bà đã tự trả lời một mình.
“…Cách mạng cộng sản luôn luôn là một sự tình cờ có tính lịch sử và một sự lừa dối vĩ dại…

…chính những người cộng sản đã nhìn ra rằng Chủ nghĩa cộng sản và sự dối trá là một; và để chúng ta thấy rằng dối trá là hiện tượng thuộc về bản chất của các xã hội cộng sản trên toàn thế giới. Sự dối trá ấy hoàn toàn không liên quan gì đến truyền thống dân tộc của chúng ta. Trái lại sự dối trá nhập khẩu này đang làm biến dạng tính cách dân tộc của chúng ta”. (Boxitvn online ngày 26-11-2014)
Do đâu mà ngày xưa dân tộc ta hiền hòa, chân chất mà ngày nay lại xảo trá gian manh? “Nó bắt nguồn từ thời kỳ cách mạng dân tộc
“Giáo sư Trần Kinh Nghị không khỏi lưu ý rằng: ‘Ở Việt Nam bệnh dối trá có những đặc thù riêng’. Những ‘đặc thù riêng’ ấy như thế nào? Tác giả giải thích:

Nó bắt nguồn từ thời kỳ cách mạng giải phóng dân tộc, trải qua nhiều biến cố lịch sử với những phong trào thi đua và những đợt cải cách ruộng đất, cải tạo công thương, nhân văn giai phẫm v.v… khiến xã hội bị xáo trộn, lòng người đảo điên. Những thời kỳ kinh tế khắc khổ khiến con người ta trở nên bon chen và thủ đoạn. Tất cả tạo nên lối sống và tư duy phức tạp, thường mang tính chất hai mặt, nói và làm không đi đôi với nhau”. (RFA online ngày 24-6-2012)
Hồ Bất Khuất, một người Pháp theo Việt cộng lấy tên theo họ “Hồ” là đủ biết ông ta đã từng ái mộ HCM như thế nào. Nhưng thời gian gần đây ông trở thành người “phản biện” có tiếng vì ông đã nhận ra “bộ mặt thật của CSVN”.
“Hiện nay đại bộ phận chúng ta không đói, không khát nhưng luôn luôn cảm thấy ngột ngạt, ấm ức, tức tối, vô vọng… Sở dĩ chúng ta có cảm giác này vì sự dối trá đang tràn lan trong cuộc sống.

Hầu như ngày nào chúng ta cũng ‘chạm trán’ với sự giả dối, nhưng chúng ta lại cố tình lờ đi vì đấu tranh với sự giả dối không dơn giản chút nào. Có những sự giả dối vô hại, thậm chí có chút lợi ích nho nhỏ, nhưng đại đa số giả dối có hại - cái hại đó lớn tới mức làm băng hoại đạo đức xã hội, suy tàn quốc gia”. (Boxitvn online ngày 4-3-2012)
Nhà văn Trần Mạnh Hảo, trả lời phóng viên Mặc Lâm nói lên hoàn cảnh của những người đã từng là đảng viên cộng sản…
“Ông Phó thủ tướng Trần Phương là một người cũng tận tụy đi theo cách mạng. Làm đến Phó thủ tướng nhưng các ông ấy ngồi lại để góp ý cho đảng thì ông ấy nói rằng cuộc đời trong mỗi cá nhân chúng ta để vượt qua những sự kiện quan trọng trong đời mà cứ phải nói dối người thân, nói dối gia đình, nói dối mọi người đến mấy lần thì khi về già đã thấy ngượng, thấy xấu hổ lắm.

Nhưng đảng cộng sản của chúng ta từ khi sinh ra đến giờ toàn nói dối mà không biết tại sao đảng không biết ngượng, không biết xấu hổ, không biết sám hối. Đấy là một cán bộ cấp cao khi về hưu đã nói như thế…

Trong đám tang của Nguyễn Khải thì người ta mới biết bài viết của ảnh, được gửi cho những người trong đám tang và họ đưa lên mạng. Đau đớn như vậy, chết rồi mới dám nói ra sự thật, chết rồi mới dám sám hối. Đấy là một bi kịch đau đớn của người cầm bút”. (RFA online ngày 7-1-2012)
Sự dối trá của “xã hội chủ nghĩa Việt Nam” ngày nay đã thành một hệ thống từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên. Sống trong chế độ CSVN không ai được quyền nói thật, dù kẻ đó là đảng viên cao cấp, là quan chức của cộng sản; chức tước càng cao thì nói dối càng nhiều.
Ông Hạ Đình Nguyên, người sinh viên “ăn cơm quốc gia, thờ ma cộng sản” ngày nay mới biết và nói rõ:
“Đang làm quan mà nói thật, thì mất hết, thân có thể vào nhà lao, tinh thần có thể bị dày xéo, nhục mạ, đã và đang có bao nhiêu là điển hình! Vì thế mà không thể nói thật.

Nói dối cưỡng bức, lâu ngày thành nói dối hồn nhiên, bạo dạn, trơn tru…” (Boxitvn online ngày 27-9-2013)
Luật sư Lê Quốc Quân, nhà tranh đấu cho Nhân quyền đang ngồi tù vì đòi tự do dân chủ cho Việt Nam đã can đảm nói động đến gương nói dóc của bác cụ.
“Có lẽ họ thấy vô khối kẻ đang ăn cắp, ăn trộm hàng ngàn tiền tỷ của nhân dân vẫn lên TV nói về ‘đạo đức tư tưởng’ cho nên họ cũng ‘học tập và làm theo’ trộm cắp, gian dối để bớt lại chút tiền xăng, tiền phí đổ bãi để đưa về cho vợ con?... Tôi mà gặp nó chắc sẽ khuyên nó không nên học tập theo lời dạy của Hồ Chí Minh nữa mà phải ‘trực tiếp làm theo’ luôn đúng chính cuộc đời của ông Hồ - Đó là đi làm cách mạng! (DanLamBao online ngày 28-3-2012)
Cụ nhạc sĩ Tô Hải, tác giả bản nhạc “Sơn nữ ca” nổi tiếng từ thời Tiền chiến đã nằm trong guồng máy cộng sản phải “ăn gian nói dối theo đảng” đến khi tuổi hạt đã cao, cụ thấy không còn gì nữa để sợ nên cụ đã viết “Hồi ký của một thằng hèn” để tố cáo “Đảng cộng sản Việt Nam lấy gian dối làm phương châm” cho mọi chủ trương đường lối của chế độ.
“Nếu thấy cần, phải ‘bịa’ những ‘sự thật’ không hề có, mà điển hình là các vụ Lê Văn Tám, Nguyễn Văn Bé…hoặc phóng đại những chiến thắng tưởng tượng bằng cách dấu nhẹm đi con số tử vong của ‘Ta’ để đổi lấy việc ‘chiếm đóng, san bằng một đồn, bốt và sau này một căn cứ, một thành phố, một chiến dịch chỉ có vài giờ, vài ngày rồi rút lui an toàn kiểu ‘Ba ngàn người xuống núi, họ trở về chỉ có 50…’ mà Chế Lan Viên lúc cuối đời đã viết trong bài thơ ‘Ai? Tôi!’…

Với phương châm: ‘Nói dối bắt dầu từ những điều lớn sau đó đến những điều nhỏ!’ hoặc ‘nói dối! nói dối nữa! Bao giờ cũng nói dối… Sẽ còn lại một cái gì đó! (DanLamBao online ngày 10-7-2011)
Bác sĩ Phạm Hồng Sơn, người cựu tù lương tâm vì tranh đấu cho Tự do Dân chủ cuối bài viết “Sự lừa dối tiếp diễn” đã khẳng định như sau:
“…căn bệnh ngụy biện, lừa mỵ, đạo đức giả vẫn luôn tồn tại và ngày càng tinh vi hơn, bởi một lẽ đơn giản: quyền lãnh đạo đất nước và quản trị quốc gia vẫn bị người cộng sản độc chiếm và như một vòng xoắn bệnh lý, sự dối lừa vẫn tiếp diễn. Sự dối lừa đã tiếp diễn suốt 61 năm qua. 61 năm dối lừa của chính quyền cộng sản Việt Nam tính tới ngày 2-9-2006”. (tudodanchu online ngày 1-9-2006)

KINH TẾ VIỆT NAM


Tình hình kinh tế Việt Nam năm 2014 – Triển vọng năm 2015

Phỏng vấn Tiến sĩ Lê Đăng Doanh
Nhà báo Trần Quang Thành thực hiện

clip_image002

Nhìn lại năm 2014 để chuẩn bị bước vào năm 2015, từ những hứa hẹn cải tổ trong thông điệp đầu năm của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đến tình hình nợ xấu ngày càng trầm trọng, nạn tham nhũng ngày càng gia tăng, tình trạng kinh tế vẫn chưa ra khỏi sự đình đốn, v.v…  giới quan sát và ngay cả giới lãnh đạo VN đã có những nhận xét không đồng nhất, đôi khi là trái chiều với nhau.


clip_image004


Cuộc phỏng vấn của nhà báo Trần Quang Thành với Tiến sĩ Lê Đăng Doanh được gửi đến quý vị sau đây sẽ giúp chúng ta thấy được một bức tranh khá toàn diện về các vấn đề vừa kể.
Mời quý vị cùng nghe.


http://www.4shared.com/mp3/zUSoOvPlce/LLD_D_mp3.html

VŨ THƯ HIÊN * BÙI NGỌC TẤN

25/12/2014


Nhớ Tấn

Vũ Thư Hiên

Từ Hà Nội, Dương Tường gọi tôi: “Tấn đi rồi, Hiên ơi, sáng nay, lúc 6 giờ 15. Buồn quá!”
Buồn, chứ lại không ư? Còn hơn thế, Tấn đi. để lại cho mấy thằng bạn còn lại biết bao hụt hẫng, biết bao nuối tiếc.
Tôi muốn khóc, mà không còn nước mắt.
Bấm tay tính lại số bạn bè ngày ấy, thấy chỉ còn vài đốt nữa là hết. Mà tưởng chừng mới đây thôi, lũ chúng tôi, những đứa con của cách mạng, và cũng là những nghịch tử mà muốn thịt bằng hết, không có đủ đốt tay để mà đếm.

Có trời biết vì sao lại rơi vào trong lũ đầu bò đầu bướu chúng tôi ngày ấy một anh chàng củ mỉ cù mì, hiền lành rất mực, là Bùi Ngọc Tấn. Chỉ có thể giải thích theo lý lịch: lũ chúng tôi hầu hết xuất thân tiểu tư sản, nếu không tệ hơn, còn Tấn lại thuộc thành phần nông dân, là thứ được  Cộng sản coi là quân chủ lực (của , tất nhiên). Phải nói thêm một chút cho khỏi có sự hiểu nhầm về ngữ nghĩa: cái lối gọi lái “tạch tạch sè” (tiểu tư sản) ở đây hoàn toàn không có nghĩa người có tư sản nhỏ, xí nghiệp hay là tiệm buôn, mà là cái biển tên khinh bỉ được cách mạng gắn cho những kẻ trót dại sinh ra ở thành phố, nhất là những tên có nước da trắng trẻo, lại còn đeo kính trắng.
Đời Bùi Ngọc Tấn nhiều nghịch lý. Điều tôi vừa kể là chỉ là nghịch lý lớn nhất. Tưởng chừng cái nghiệp cầm bút của anh tự nhiên phải gắn liền với thành phần xuất thân của anh. Đi với cách mạng, được cách mạng đào tạo, anh ắt phải trở thành một nhà văn cung đình như những người cùng gốc gác, hoặc những người kiên quyết từ bỏ gốc gác để một lòng theo cách mạng. Những người này hợp thành đội ngũ văn nô chuyên viết tụng ca rổn rảng hoặc tiểu sử hoành tráng đầy chiến công thấn xuất quỷ nhập của các “lãnh tụ” cách mạng… Giống anh về thành phần, cũng trong lũ chúng tôi, chỉ có Phù Thăng, tác giả cuốn Phá vây nổi tiếng với những dòng văn bộc trực chống chiến tranh giữa thời thịnh trị của đường lối cách mạng bạo lực, làm cho tướng Nguyễn Chí Thanh, người mưu toan chỉ huy cả đội quân văn chương vô sản, phải nổi điên để ra lệnh cấm.
Người bạn thân nhất của Bùi Ngọc Tấn là Hứa Văn Định. Cũng lại là một tình bạn tréo cẳng ngỗng, một nghịch lý nữa, có thể nói như thế. Hứa Văn Định là một nhà văn tài ba và ngang tàng, tiếc rằng được rất ít người biết đến. Trong khi Bùi Ngọc Tấn chăm chỉ viết những bài báo đầu tay theo văn trào người tốt việc tốt thì Hứa Văn Định đã có những truyện ngắn ngang ngược, bút pháp sỗ sàng, may mà không ai dám in, vì thế mới không bị đánh. Những tác phẩm được xuất bản Định gọi là “thứ văn chương vằn vện ấy mà”, còn những gì không thể in được anh xếp xó, chỉ để cho bè bạn thân thiết đọc. Hơn bè bạn ở chỗ có phòng riêng để ở, khi Tấn mới có tình yêu trong cái thời tình yêu bị dính liền với tội “hủ hoá”, Định nhường chỗ ở của mình cho Tấn và Bích gặp nhau để lang thang nhà này nhà khác, bạ đâu nằm đó.
Tôi quen Tấn là qua Hứa Văn Định, trong ngôi nhà khang trang đường Điện Biên Phủ, được bọn thanh kiếm và lá chắn của  tuyên xưng là “câu lạc bộ Pê tô phi” Hà Nội. Oan cho chúng tôi, vì trong những người thường xuyên lui tới nhà Định không phải chỉ có lũ đầu bò, mà có cả những người về sau này trở thành vai vế trong làng văn chính thống. Đến khi Liên Xô Trung Quốc chửi nhau như mổ bò, thậm chí còn giã nhau ở biên giới, thế giới cộng sản tan thành hai mảnh, mùi binh đao vừa mới phảng phất là những người này biến ngay lập tức, cứ như thể họ chưa từng có mặt. Còn lại là những kẻ không biết sợ: Kỳ Vân, Mạc Lân, Vũ Huy Cương, Từ Chi, Dương Tường, Phù Thăng, Tuân Nguyễn, Châu Diên… Mà cả những tên được gọi là đầu bò này cũng chả có gì đáng được coi là chính trị đúng nghĩa. Chẳng qua vì bực mình trước những ngang tai chướng mắt bề bề mà bật ra những lời nói ngược với xã luận báo  mà thôi. Gọi là chính trị là cái đó, chứ không phải cái nào khác.
Bùi Ngọc Tấn tránh xa cả cái chính trị vô hại ấy. Anh là người biết sợ. Và biết né. Trong anh không bao giờ có nhu cầu làm người dũng cảm, hoặc ít hơn, ngang ngạnh. Anh rón rén từng bước trên đường sáng tác để không chạm vào những cấm kỵ, anh lẩn tránh những thứ “có vấn đề” bằng nụ cười hiền hậu, bằng giọng nói rụt rè, dành say mê cho những “con chữ” (nói theo cách Dương Tường). Chẳng bao giờ Tấn khoe với chúng tôi những gì anh đang viết. Chúng tôi chỉ được biết anh viết gì khi sách đã in ra. Văn anh hiền lành như người anh vậy. Thứ văn ấy chúng tôi không đánh giá cao, chỉ mỉm cười khích lệ. Mà Bùi Ngọc Tấn cũng nhút nhát lắm khi nào không thể tránh phải nói về mình trước những ông bạn bặm trợn một khi đã bốc lên rồi thì trời cũng bằng vung.
Cộng sản đã biến con người hiền lành ấy thành cái gì thì ai cũng đã biết. Bỏ Bùi Ngọc Tấn vào tù,  được Chuyện kể năm 2.000 để phải cấm, phải tiêu huỷ. Rồi khi Bùi Ngọc Tấn nằm xuống thì phải sai lâu la đi giật băng tang trên vòng hoa của những người ái mộ. Những nhà văn được  tống vào tù như Bùi Ngọc Tấn rồi cũng sẽ lại quả cho  những món quà đắng. Xem ra thành công lớn hơn cả của  Cộng sản là xây dựng rất tốt nền công nghiệp chế tạo kẻ thù.
Bùi Ngọc Tấn vào hồi ấy hiền lành là thế, cho nên khi tôi rơi vào tù rồi, ngồi ngẫm xem ai trong bạn bè có thể cùng chung số phận với mình, thì Bùi Ngọc Tấn là người bị tôi loại ra đầu nước. Thế mà rồi người ta cũng bắt anh đi tù, mới lạ. Mà chẳng nói chắc được anh bị bắt vì cái gì. Biết đâu, trong lúc nào đó, ở nơi nào đó, Tấn đã trót dại nghĩ to một điều gì đó. Và thế là một hồ sơ được lập. Hồ sơ của công an có một đặc điểm, nó chỉ dày lên chứ không khi nào mỏng đi. Tin Bùi Ngọc Tấn vào tù đến với tôi rất chậm, mãi bốn năm sau tôi mới biết.
Trong việc chọn đối tượng cho sự trấn áp, nhà cầm quyền cộng sản nào cũng thế, cũng rất khó hiểu. Nhất là ở bên Tàu. Trong cuộc Đại Cách mạng văn hoá vô sản, các Hồng vệ binh đã lùng ra cả đống kẻ thù, từ những nhân vật hoạt động cách mạng trước “người cầm lái vĩ đại” Mao Trạch Đông cho tới chị nông dân sợ cả việc giết một con gà. Có thể nghĩ lẩn thẩn rằng khi thấy trung ương bắt bọn xét lại cấp trung ương thì nhà cầm quyền cấp tỉnh hay cấp thành phố cũng thấy mình phải hối hả xách còng số 8 đi bắt vài tên xét lại địa phương. Cho nó oách. Mà cũng có thể đoán già đoán non rằng người ta có cách tính khác, vượt xa cái đầu óc thiển cận của người bình thường như tôi. Nếu anh đoán được họ sẽ bắt ai theo một số tiêu chuẩn nào đó về kẻ thù là đúng, thì chỉ có một số nhỏ những ai tự xét thấy mình nằm trong tiêu chuẩn đó phát rét, chứ nếu người ta tóm cả những kẻ không ai nghĩ tới có thể bị bắt, thì cả xã hội sẽ sợ. Cả một xã hội sợ mới là cái nhà cầm quyền muốn có.
Vào cái thời có cuộc trấn áp “bọn xét lại chống Đảng” dân chúng không nhiều thì ít đều bực bội với cách cai trị của  trong nhiều mặt đời sống. Đến cả Nguyên Hồng, nhà văn được coi là cốt cán của Đảng, cũng rơi vào tâm trạng ấy. Tôi có ghi lại câu chuyện sau: Một hôm, Nguyên Hồng bắt gặp Bùi Ngọc Tấn đang đứng dưới tấm bảng lớn bằng cả bức tường để so vé xổ số. Nguyên Hồng thụi cho Bùi Ngọc Tấn một quả: “Cái thằng rõ ngu. Ở đời đã chán vạn cái thất vọng mà mày còn bỏ ra hai hào mua thêm một cái, đắt quá! Ngu!” Ít ngày sau, đến lượt Bùi Ngọc Tấn bắt được quả tang Nguyên Hồng cũng đang so vé số, cũng trước chính bức tường ấy. Tấn khoái lắm, đem câu nói của Nguyên Hồng hôm trước ra đay. Nguyên Hồng làm bộ sửng sốt: “Tao có nói thế à? Không có lẽ. Ở đời toàn là thất vọng, bỏ ra có hai hào mua được cả một cái hi vọng, rẻ ơi là rẻ!”.
Trong một lần ngồi cùng bè bạn, Bùi Ngọc Tấn chỉ tôi: “Tại sao tôi bị bắt á? Tại cái ông này này. Vi tôi chơi với ông ấy. Có vậy thôi. Vía ông ấy nặng lắm!”. Tấn nói không phải không có lý. Sau này tôi mới biết từng có những lời đồn đoán rằng Hồng Sĩ bị bắt là do chơi thân với Kỳ Vân. Kỳ Vân bị bắt vì chơi thân với Hoàng Minh Chính. Hoàng Minh Chính bị bắt vì kết bè với Vũ Đình Huỳnh, Đặng Kim Giang… Nếu đúng là thế thì tôi nợ Tấn nhiều lắm.
Không hiểu sao, nhưng từ khi đi tù về, Bùi Ngọc Tấn bỏ hẳn cách mày tao mi tớ với bạn. Chừng anh sợ cả sự quen mui để lỡ lời trong xưng hô có thể mang lại hậu quả xấu. Từ trước Tấn đã không giao du tràn lan, nay lại còn kén chọn riết róng hơn nữa. Tấn không có bạn tào lao. Đến ngay bà vợ bé của “hoàng thượng”, tức tổng bí thư , cùng làm việc với Tấn trong toà soạn tờ Hải Phòng kiến thiết, cũng không được Tấn coi là bạn, cho dù sự kết thân ấy chỉ có lợi trở lên.
Bùi Ngọc Tấn cùng bà Hồng Ngọc (vợ ông Hoàng Minh Chính) và nhà văn Vũ Thư Hiên tại Paris
Nguồn ảnh: blog Bùi Ngọc Tấn
Tôi không ngờ rồi lại có cuộc gặp mặt Bùi Ngọc Tấn bên trời Tây sau một thời gian xa cách đằng đẵng. Ngồi trên giường, trong căn phòng áp mái rộng 14 thước vuông của tôi tại Paris, Tấn ứa nước mắt “Hề hề, đây là cái mình không ngờ. Cứ tưởng ông sang đây thì…”, Tấn bỏ lửng.
Tấn tới Paris lần này đúng vào dịp chị Hồng Ngọc, vợ anh Hoàng Minh Chính cũng từ Roma tới thăm tôi. Hai thằng cựu tù, một vợ tù, rủ nhau đi một chuyến ngao du châu Âu cho bõ những ngày khổ ải. Đó là một chuyến đi rất thú vị, ở đâu chúng tôi cũng được bạn bè đón tiếp nồng hậu. Đó là món quà có thể hình dung được nhưng luôn luôn bất ngờ của những người dân Việt xa xứ dành cho những kẻ ít nhiều dính dáng tới cuộc đấu tranh cho dân chủ hoá đất nước. Bùi Ngọc Tấn cảm động lắm. Khi cảm động, mắt anh chớp liên tục. Ấy là cách anh ngăn cho những giọt nước mắt khỏi trào ra.
Trên đường từ Munchen đi Vienna, tôi phát hiện thêm một Bùi Ngọc Tấn khác.
Đến Salzburg, thành phố địa đầu của Áo với Đức, sau khi mới đi thăm được vài thắng cảnh, viếng nấm mộ giả tưởng của Mozart, chị Hồng Ngọc bỗng lên cơn đau gì đó, mặt tái nhợt, mồ hôi vã ra. Đã định đưa chị vào bệnh viện, nhưng chị không chịu. Đành quay xe về Munchen. Thế là kế hoạch cho Tấn nghe nhạc giao hưởng ở giữa thủ đô âm nhạc thế giới không thành.
Trên đường, chúng tôi đi ven con hồ Chiemsee mênh mông đúng vào lúc hoàng hôn sắp tắt. Trên mặt hồ tràn trề ánh nắng bạc màu hồng của mặt trời đang lặn là một đàn thiên nga cả ngàn con bồng bềnh. Tấn hét lên: dừng lại! Xe vừa dừng là anh bật cửa lao ra, đứng sững trước cảnh tượng hùng vĩ của con hồ. Rồi anh hấp tấp chạy lại xe, lục giỏ bánh mì dự trữ khi đi đường, lấy ra một cái rồi chạy ào xuống mớn nước. Ở đó, Tấn bẻ vụn bánh mì, tung lên trời trong tiếng gọi tha thiết: “Thiên nga ơi, thiên nga! Lại đây, thiên nga ơi!”. Lập tức những con con thiên nga ở gần bay lại, ồn ào nhặt những mẩu bánh mì vừa chạm nước. Mặt Tấn rạng rỡ niềm vui kỳ lạ khi những con thiên nga dạn dĩ bơi lại gần anh, tưởng chừng có thể đưa tay vuốt ve bộ lông trắng mượt của chúng.
Bỗng tôi thấy mặt Bùi Ngọc Tấn buồn hẳn, nó xịu đi, đôi mắt lại chớp chớp. Anh lẩm bẩm nói với đàn chim trời: “Thiên nga ơi, thiên nga! Các em mới may mắn làm sao! Các em sinh ra ở phương trời này. Chứ các em ở quê anh ấy à… Thì các em vào nồi từ lâu rồi!”.
Quay trở lại xe, suốt đường về, anh ngả người trên ghế, mũ úp lên mặt, không nói câu nào. Tôi chợt hiểu ra: với một tình yêu xót xa với thiên nhiên như thế, thì với con người anh còn xót xa biết bao nhiêu.
Và chỉ với một tình yêu người đau đớn đến rỉ máu, Bùi Ngọc Tấn mới có thể để lại cho chúng ta những tác phẩm đầy lòng nhân ái.
V.T.H


TƯỞNG NĂNG TIẾN * CỘNG SẢN TÀN ÁC

Bạc Ác & Xuẩn Động


S.T.T.D Tưởng Năng Tiến

Đối nghịch với Nhân dân, khác nào con thuyền, ngược dòng trong bão tố. Đợi đến khi: “Lật thuyền, mới biết sức Dân như nước” thì mọi chuyện đã trở nên quá muộn mằn.

Nguyễn Tiến Dân
Bữa rồi, Giáo Sư Ngô Vĩnh Long có than phiền (đôi chút) về ông Nguyễn Phú Trọng:
“Tôi nghĩ rằng người ta cũng không nên khinh rẻ dân chúng. Khi mà dân chúng, người cử tri hỏi những câu hỏi đàng hoàng, thì người ta cũng nên trả lời một cách đàng hoàng mà không nên thái quá.”
Tưởng gì chớ nói năng không được “đàng hoàng” hay “bạ đâu nói đó”  (vốn) là đặc tính chung của giới lãnh đạo Hà Nội, chớ không phải chỉ mình ên ông Tổng Bí Thư. Về vụ này, Giáo sư Nguyễn Văn Tuấn cũng đã đưa ra một nhận xét tuy khái quát nhưng hoàn toàn chính xác:

“Họ không nói được cái gì cụ thể, mà chỉ xoay quanh các khẩu hiệu quen thuộc, kiểu như ‘dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh…’ những bài nói chuyện của lãnh đạo VN rất khó gần với người dân do ngôn ngữ cứng đơ và kém thân thiện, và cách họ triển khai bài nói chuyện quá xa rời công chúng.”
Nói nào ngay thì giới lãnh đạo có không muốn “xa rời công chúng” e cũng không được, bởi thiên hạ đâu có ai thích “gần” với họ. Dân ngán mấy chả thấy mụ nội luôn. Nhà văn Phạm Đình Trọng xem đây là  “Nỗi Ngán Ngẩm Thường Ngày” của riêng ông:

"Là nhà lãnh đạo cấp cao đương chức nên ông thường xuất hiện trên truyền hình trong các chương trình thời sự. Vì thế, hầu như ngày nào tôi cũng phải thấy ông! Đang chăm chú theo dõi thông tin về những sự việc dồn dập của cuộc sống sôi động, thấy ông xuất hiện, tôi ngán ngẩm quá phải nhìn đi chỗ khác hoặc bấm remote chuyển sang kênh thể thao, giải trí nước ngoài.”
Chỉ sau vài tuần sống ở Việt Nam, một nhà văn khác – Hoàng Mai Đạt – cũng đã cảm thấy (“ngán ngẩm”) y như vậy:
“Như tránh người ăn mày, tôi cũng dần dần làm ngơ tin tức trên đài truyền hình. Trong vài ngày đầu tiên ở Việt Nam, tôi ngạc nhiên khi thấy mọi người vội tắt máy truyền hình đúng giờ có tin tức…nhiều người ở đây thản nhiên rời máy truyền hình, để làm những công việc khác trong giờ tin tức buổi chiều. Họ có thể ăn uống, vào nhà vệ sinh, ra ngoài hiên hút thuốc lá, hoặc ngồi chơi với chó.”

Nói tóm lại (và nói cách khác) thì các đồng chí lãnh đạo muốn nói gì, và nói sao, cũng được. Ăn cũng thế. Miệng người sang có gang có thép mà. Ăn bi nhiêu thì ăn. Cứ ăn tất tần tật. "Ăn của dân không từ một cái gì" mà có ai (dám) ho he hay hó hé gì đâu.

Người dân chỉ phiền hà về những việc làm vô cùng bạc ác, rất thất nhân tâm (và cũng rất ngu xuẩn) của qúi vị thôi. Xin đơn cử vài thí dụ.

Trong cuốn Đèn Cù II, vừa xuất bản, Trần Đĩnh kể lại chuyện sau:
“Vấn có bạn là Bác sĩ Mai Thế Trạch, con bà Lợi Quyền tư sản lớn từng lẫy lừng chuyên quyên góp rất nhiều vàng cùng nhà cửa trong Tuần lễ Vàng. Còn lại một ngôi nhà, sau được Ban tuyên huấn trung ương đến hỏi. Chê đắt. Đùng một hôm, xe tuyên huấn chở mấy bao tải tiền đến mua, đắt cũng được. Ba ngày sau đổi tiền. Tố Hữu, nguyên trưởng ban tuyên huấn, đã hạ thời cơ tuyệt hảo chấm dứt cơ nghiệp đại gia tư sản Lợi Quyền có tiếng ở Hà Nội. Bằng giấy lộn.”
Còn trong cuốn Hậu Chuyện Kể Năm 2000, sắp xuất bản, lại có  câu chuyện khác:
 “Hơn mười năm sau, khi cháu Bùi Quang Dũng học đại học Hàng Hải, nhà trường có chủ trương tất cả sinh viên đều làm hộ chiếu. Tôi biết điều gì sẽ đến với cháu, nhưng chẳng lẽ bảo con đừng khai, đừng nộp hồ sơ lên công an. Quả nhiên hồ sơ cháu được Công An Phường ghi: 'Bố đi tù 5 năm về tội phản tuyên truyền.' ... Tôi cơ hồ tuyệt vọng. Hoàn toàn không nghĩ là con mình được vào đại học, bởi con em nông dân lao động không vào hợp tác xã cũng không được học đại học huống hồ con một tên phản động! (Bùi Ngọc Tấn. Hậu Chuyện Kể Năm 2000. Tiếng Quê Hương. Fallchurch, Virginia: 2014).
Bùi Ngọc Tấn đã về cõi vĩnh hằng. Cái mô hình kinh tế hợp tác xã cũng không còn nữa. Chuyện cũ (thôi) nhắm mắt cho qua luôn đi nhưng những câu chuyện tiếp nối (vẫn còn nguyên tính cách thời sự) thì thiệt là ... không biết phải nhét vào đâu đây, cho nó đỡ kỳ. Coi:
  • Ngày 15 tháng 5 năm 2014, trên trang F.B của nhà văn Nguyễn Tường Thụy, người ta đọc được những dòng chữ sau của tác giả Dương Thị Tân: "Tiếng chuông điện thoại đổ liên hồi. Tôi nhấc máy, đầu dây bên kia một giọng nói nghẹn ngào: ‘Chị ơi, mẹ con em khổ quá.’ Định thần mãi tôi mới nhận ra giọng của cô Dinh, vợ thầy Đinh Đăng Định. Nhắc cô bình tĩnh, nói từ từ thì tôi mới nghe được.  Cô kể rằng con cô, cháu Đinh Phương Thảo đang dọn nhà trong mưa mà không biết phải đi đâu vì trong hơn một tháng qua đã phải đi thuê nhà ba lần, nhưng chỉ ở được ít ngày thì lại phải dọn đi vì bị chủ nhà đuổi...
      Sau đó tôi gọi cho cháu Thảo. Cháu kể: ‘Con vừa mang món đồ cuối cùng lên gác thì cô chủ nhà đến nói: xin lỗi          con có phải là Đinh Phương Thảo không, nếu là Đinh Phương Thảo thì cô chủ không cho con thuê được đâu. Vì       lúc nẫy có người gọi điện cho cô chủ yêu cầu cô ấy hoặc là không cho người có tên Đinh Phương Thảo thuê nhà       hoặc là tất cả những khách đang thuê phải dọn đi hết.
     Vì vậy, cô ấy chỉ còn cách năn nỉ xin con hãy chuyển đi nơi khác giùm mà thôi. Con nói tối rồi, mà trời lại đang mưa,  cô hãy cho con ở tạm qua đêm, sáng mai con tính. Cô chủ đồng ý nhưng ít phút sau cô lại lên nói con phải đi ngay trong đêm, không được ở lại đâu. Nếu không đêm nay người ta sẽ đến khám xét nhà trọ. ‘Kể đến đây, cháu khóc: ‘Cô ơi, con biết đi đâu bây giờ..."
Đám tang nhà giáo Đinh Đăng Định. Ảnh: boxitvn
Không ai, kể cả nhà văn Bùi Ngọc Tấn, biết nguyên do ông phải vào tù nhưng mọi người Việt Nam đều biết tại sao nhà giáo Đinh Đăng Định bị bắt giam: Ông công khai và cương quyết chống lại “chủ trương nhất quán của Đảng” về việc khai thác bauxite tại Tây Nguyên.
Chủ trương lớn này gây lỗ lã và tác hại ra sao (đến nay) mọi người đều đã rõ: càng làm càng rõ! Nhà giáo Đinh Đăng Định cũng đã từ trần. Thân nhân của người quá cố không hề nhận được một lời tạ lỗi (đã đành) mà còn bị tiếp tục săn đuổi, và áp bức cho đến nỗi không còn chỗ dung thân!
Tại sao qúi vị lãnh đạo lại “quyết tâm” đến thế? Và ác tâm như thế để làm gì? What’s the point ? Sao không dành sự “quyết tâm” tương tự cho hàng trăm thứ tệ đoan đầy rẫy khắp xã hội, hay cho việc việc bảo vệ lãnh thổ và lãnh hải đang bị ngoại bang uy hiếp?
Đinh Phương Thảo. Ảnh: http://cachmanghoalai
Ngày  12 tháng 10 năm 2014, phóng viên Hoà Ái (RFA) phỏng vấn một  thành viên Mạng Lưới Blogger Việt Nam, về việc nhân vật này vừa bị bạo hành. Sau đây là câu trả lời của nạn nhân, cô Nguyễn Hoàng Vi:
“Việc xảy ra vào khoảng 3:30 giờ chiều hôm qua lúc đi bộ ra ngoài. Khi đi thì thấy có nhiều người an ninh mặc thường phục đi theo. Bắt đầu khi đi về nhà thì có 3 phụ nữ đi trên 2 xe máy, tông vào em trong khi xung quanh có rất nhiều dân phòng lẫn an ninh mặc đồ bình thường.
Em nghĩ là họ đang muốn kiếm chuyện cho nên khi bị họ tông như vậy thì em chỉ né qua một bên, nhảy lên lề chứ không có động thái nào nói lại họ hay gây hấn gì với họ hết. Nhưng 3 người phụ nữ này vẫn đuổi theo em. Họ chạy lên trước em và quay đầu xe lại để tiếp tục tông vào người em.
Lúc đó em quay lại phía sau, thấy có nhiều thanh niên mặc thường phục lẫn dân phòng và có nhiều phụ nữ rất đông. Em cố chạy về nhà nhưng không kịp. Họ từ tứ phía vây lại, đánh em rất nhanh, rất dã man. Người phụ nữ tông xe vào em thì dàn cảnh hô lên là em giựt chồng này kia.”
Nguyễn HoàngVi. Ảnh: Dân Làm Báo
Tôi nghe xong mà mặt cứ đỏ mãi vì xấu hổ.  Không hiểu kể từ lúc chở cả xe tiền đi mua nhà của một vị ân nhân cách mạng (rồi ba ngày sau có lệnh đổi tiền) đến màn “dàn cảnh” đánh ghen (tuần qua) thì cái chủ trương (gian xảo, đểu cáng, bẩn thỉu, đê tiện) nhất quán và xuyên suốt của Đảng đã đã kéo dài được bao năm rồi?
Liệu cái phương cách “trị an” (đốn mạt, bạc ác, ngu xuẩn và ti tiện) như vậy thêm được bao lâu nữa?  Và sau khi vở kịch cách mạng hạ màn thì các đồng chí lãnh đạo sẽ trốn vào cái xó nào?
Tôi không có ý dọa ai mà chỉ muốn bầy tỏ nỗi lo âu (trong tương lai gần) khi chính qúi vị – cũng như thân nhân – đều biến thành đích nhắm cho sự oán hận, và phẫn uất đã chất chứa trong lòng người từ hơn nửa thế kỷ qua! Dân Việt vốn bao dung, nhân ái, và độ lượng nhưng nếu qúi vị vẫn tiếp tục những hành vi bạc ác và gian ác (cho đến ngày tàn) thì chung cuộc e rất khó lường!
Xin ngưng ném mắm thối, ném phân, đổ nước tiểu vào nhà người dân hay nhất định dồn họ đến bước đường cùng để (mai hậu) những chuyện tương tự sẽ không xẩy ra cho chính gia đình và con cái của qúi vị!

NGUYỄN BÁ THANH



Thông tin từ Ban Bảo vệ Sức khỏe Trung ương: 
Ông Nguyễn Bá Thanh đã bị đầu độc! 
Sự thật về thanh tra đất đai ở Đà Nẵng để có thông tin cụ thể hơn.


Tràn lan trên mạng hiện nay là các thông tin đồn đoán về tình trạng sức khỏe của ông Nguyễn Bá Thanh, Ủy viên Trung ương Đảng, Trưởng ban Nội chính TW, có tin cho rằng ông đã từ Mỹ trở về và hiện đang nằm điều trị ở bệnh viện Ung thư Đà Nẵng, có tin ông đã chết, đã đưa về Việt Nam cho gia đình trong một quan tài kẽm, lại có tin đồn ông đã bị hạ độc bằng phóng xạ, ngay tại trung tâm y tế lớn nhất của Mỹ cũng vô phương chữa trị. Thực hư về nguyên nhân và tình trạng sức khỏe hiện nay của ông Nguyễn Bá Thanh ra sao?


Ông Nguyễn Bá Thanh, ứng cử viên Ủy viên Bộ Chính trị đã bị loại ngay tại vòng bỏ phiếu đầu tiên tại Hội nghị TW7

Theo nguồn tin đã được chứng thực từ Ban Bảo vệ, chăm sóc sức khỏe cán bộ TW, khoảng giữa tháng 05/2014, sau khi đóng sổ vụ án Dương Chí Dũng và hoàn tất hồ sơ vụ án Bầu Kiên, bàn giao cho Tòa án Nhân dân Tối cao, ông Nguyễn Bá Thanh đột nhiên bị choáng phải đưa đi cấp cứu, các bác sĩ chẩn đoán ông có triệu chứng rối loạn sinh tủy. 
Trước đó, khi rời Đà Nẵng ra Hà Nội nhậm chức Trưởng ban Nội chính TW, sức khỏe ông hoàn toàn bình thường và được đánh giá là sức khỏe tốt, đủ đảm đương công việc. Ông Thanh không tin vào kết quả chẩn đoán căn bệnh rối loạn sinh tủy từ Ban Bảo vệ Sức khỏe TW và tiếp tục làm việc bình thường, ai cũng thấy sắc mặt ông ngày một xám, nhìn gần thấy ẩn những mụn thâm đỏ dưới da. 
Sức khỏe ông Nguyễn Bá Thanh ngày một yếu và tiếp tục bị ngất xỉu trong chuyến công tác Thụy Điển đầu tháng 6/2014, khi đó ông mới đồng ý để Ban Bảo vệ Sức khỏe TW đưa đi Singapore chữa trị 02 lần vào trung tuần các tháng 6 và 7/2014. Tuy nhiên, dù Singapore có nền y tế hàng đầu khu vực vẫn không tìm ra nguyên nhân đích thực của căn bệnh, chỉ chẩn đoán là “Nhiễm độc xương, tủy” và đề xuất đưa ông Bá Thanh qua Trung tâm nghiên cứu ung thư Fred Hutchinson, Mỹ (nơi có kinh nghiệm hàng đầu về điều trị bệnh ung thư).

Được sự phê chuẩn của Ban Bí thư, ngày 16/8/2014, ông Nguyễn Bá Thanh đã được đưa sang Mỹ, ngay sau khi nhập viện, ông đã được chẩn đoán “Ngộ độc phóng xạ - ARS” và lập tức được chuyển đến Bệnh viện Johns Hopkins Medicine (Baltimore, Mỹ), đây là cơ quan chuyên nghiên cứu và điều trị mạnh nhất của Hoa Kỳ về các bệnh do nhiễm xạ gây ra. Sau ca phẫu thuật ghép tủy, ông có dấu hiệu phục hồi và được chuyển đến Trung tâm Y tế Đại học Washington (Washington University Medical Center) tiếp tục theo dõi và điều trị. Tính đến cuối tháng 10/2014, ông vẫn thường xuyên liên lạc về để báo cáo tình trạng sức khỏe với Ban Bí thư và chỉ đạo công việc của Ban Nội chính TW.


Bệnh viện Johns Hopkins Medicine (Baltimore, United States)

Tuy nhiên, từ đầu tháng 11/2014 đến nay ông không còn báo cáo về Trung ương cũng như chỉ đạo công việc của Ban Nội chính. Khi Ban Bảo vệ Sức khỏe TW liên lạc được với ông Phan Văn Tâm, thư ký phụ trách tháp tùng chăm sóc ông Thanh, ông Tâm cho biết bệnh tình ông Nguyễn Bá Thanh bắt đầu trở nặng do biến chứng của ca phẫu thuật ghép tủy, người bắt đầu khô quắt, xám xịt toàn thân, ngoài ra ông Tâm cũng không biết gì hơn, nhất là vấn đề chuyên môn. Đầu tháng 12/2014, được sự đồng ý của Ban Bí thư, Ban bảo vệ Sức khỏe TW đã thành lập đoàn qua Mỹ gồm lãnh đạo Ban Tổ chức TW và Ban Bảo vệ Sức khỏe TW, đến thẳng Trung tâm Y tế Đại học Washington làm việc trực tiếp với các bác sĩ điều trị để tìm hiểu về bệnh tình ông Nguyễn Bá Thanh và tìm giải pháp.



Trung tâm Y tế Đại học Washington (1959 Northeast Pacific Street, Seattle, WA 98195, United States, Phone: +1 206-598-3300), nơi ông Nguyễn Bá Thanh đang điều trị


Sau khi thăm ông Nguyễn Bá Thanh tại bệnh viện, đoàn công tác đã làm việc với Trung tâm Y tế Đại học Washington, theo các bác sĩ tại đây, dù đã cố gắng điều trị nhưng bệnh tình ông Nguyễn Bá Thanh ngày một trở nặng, lý do bệnh nhân được chuyển đến quá trễ, độc tố nhiễm trong xương không thể giải trừ hết. Dù ca phẫu thuật ghép tủy trước đó thành công nhưng các tế bào nhiễm độc phóng xạ ARS đã chuyển thành ung thư và đang lây lan rất nhanh, hiện không có liệu pháp ngăn chặn.
 Bác sĩ F. Marc Stewart, người trực tiếp điều trị ông Nguyễn Bá Thanh cho biết, ông Thanh vừa được hóa trị lần 3 nhưng chỉ có thể duy trì thêm một thời gian ngắn. Khoa Điều trị ung thư của thành phố Seattle (Seattle Cancer Care Alliance Clinic) do giáo sư, tiến sĩ Elihu Estey làm bác sĩ chính cũng đã vào cuộc, nhưng hi vọng rất mong manh, có thể nói, sự sống của ông Nguyễn Bá Thanh chỉ còn được tính bằng ngày…


Bác sĩ F. Marc Stewart (điện thoại +1 206-351-4514), người trực tiếp điều trị cho ông Nguyễn Bá Thanh tại Trung tâm Y tế Đại học Washington

Như vậy, việc ông Nguyễn Bá Thanh bị đầu độc phóng xạ là sự thật minh xác, số phận ông dường như đã bị định đoạt bởi hành vi thấp hèn của đối thủ chính trị khi ông đang chuẩn bị ghi điểm quyết định nhằm tiến vào Bộ Chính trị khóa tới và khẳng định vai trò thủ lĩnh miền trung bằng cách âm thầm tiến hành điều tra tài sản tham nhũng của gia đình một Ủy viên Bộ Chính trị đương chức, cũng là người miền Trung theo chỉ thị trực tiếp của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng thì bỗng nhiên ngã quỵ… Ai là kẻ đứng trong bóng tối giật dây cho hành vi tội ác này?

Xuất hiện nhiều tin đồn đoán cho rằng nhóm lợi ích đứng sau ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã thực hiện, nhưng thực tế hoàn toàn khác và khác rất xa, việc ông Nguyễn Bá Thanh rớt khỏi Bộ Chính trị tại Hội nghị TW 7 do thiếu sự ủng hộ của ông Dũng là đúng một phần nhưng thực tế lí do chính mà ai cũng biết là ông Dũng không đồng tình với quyết định sai qui trình và độc đoán của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, hơn nữa bản thân ông Dũng ủng hộ ông Bá Thanh vì ông Thanh là người làm được việc và ông Thanh đã biết rõ và rất vui vì được sự ủng hộ của cả tứ trụ triều đình, mở rộng cửa vào Bộ Chính trị trong Hội nghị TW 10 sắp tới. Còn việc ông Thanh bị triệt hạ uy tín, chặn đường vào Bộ Chính trị qua vụ Thanh tra chính phủ công bố kết quả thanh tra đất đai Đà Nẵng thì mọi người cần tham khảo bài Sự thật về thanh tra đất đai ở Đà Nẵng để có thông tin cụ thể hơn.

Vậy ai mới là thủ phạm đầu độc ông Nguyễn Bá Thanh? Có câu tiền nhân hậu quả, hãy xem ai là người bị đe dọa nhất trong việc nếu ông Nguyễn Bá Thanh vào Bộ Chính trị? Chúng tôi sẽ vạch mặt tên thủ phạm bỉ ổi này trong bài phóng sự tới.

Cầu mong trời phật phù hộ cho ông Nguyễn Bá Thanh vượt qua được kiếp nạn lần này.
Nguồn: Ban Bảo vệ, chăm sóc sức khỏe cán bộ Trung ương

Chân Dung Quyền Lực - Tràn lan trên mạng hiện nay là các thông tin đồn đoán về tình trạng sức khỏe của ông Nguyễn Bá Thanh, Ủy viên Trung ương Đảng, Trưởng ban Nội chính TW, có tin cho rằng ông đã từ Mỹ trở về và hiện đang nằm điều trị ở bệnh viện Ung thư Đà Nẵng, có tin ông đã chết, đã đưa về Việt Nam cho gia đình trong một quan tài kẽm, lại có tin đồn ông đã bị hạ độc bằng phóng xạ, ngay tại trung tâm y tế lớn nhất của Mỹ cũng vô phương chữa trị. Thực hư về nguyên nhân và tình trạng sức khỏe hiện nay của ông Nguyễn Bá Thanh ra sao?
Chân Dung Quyền Lực

Từ cuối năm 2011, Thanh tra Chính phủ quyết định thanh tra ở Đà Nẵng về vụ đất đai và công bố kết quả trên công luận đúng lúc Bí thư Đà Nẵng Nguyễn Bá Thanh lại kinh nhận chức Trưởng ban nội chính. Sự thể như thế nào? nguyên nhân từ đâu? có phải anh Ba Thủ tướng đánh không? vân vân và vân vân. Tác giả phải mất nhiều thời gian tìm hiểu, gặp cả những vị đương chức của các bên, gặp các lão thành cán bộ, nhân dân Đà Nẵng để tìm hiểu về cơ nguyên của sự thật về vụ này.



Chân dung Phó thủ tướng "thứ nhất" Nguyễn Xuân Phúc

1- Bắt nguồn mọi sự từ Nguyễn Xuân Phúc:


Nguyễn Xuân Phúc nổi tiếng về vụ chạy vào Bộ chính trị (BCT) mà người Quảng Đà gọi là “nước chảy ngược”. Vào được Bộ chính trị, Nguyễn Xuân Phúc yên tâm là độc tôn miền Trung trong BCT và chắc chắn sẽ lọt vào tứ trụ (hoặc Thủ tướng hoặc Chủ tịch nước hoặc…) khi BCT bỏ phiếu kỷ luật Thủ tướng, Phúc cầm chắc Thủ tướng sẽ bị hạ bệ như anh Tư Sang đã nói với Phúc. Sau hội nghị BCT Phúc đã cùng các đệ tử ruột mở tiệc ăn mừng, vì ít ra Phúc cũng quyền Thủ tướng. Trong Chính phủ sau Thủ tướng là Phúc và trong BCT Phúc duy nhất là người miền Trung. Bỗng dưng BCT có chuyện lập lại Ban nội chính và chuyện này lộ ra Nguyễn Bá Thanh sẽ ra Trung ương để làm Trưởng ban. Một vấn đề mới đặt ra với Nguyễn Xuân Phúc, Nguyễn Bá Thanh sẽ vào Bộ chính trị.


 Thế là mất thế độc tôn, vì nếu đưa lên cân về tài năng, về đức độ, về uy tín thì Nguyễn Bá Thanh hơn Nguyễn Xuân Phúc là chắc chắn. Phải làm sao và làm sao? Nguyễn Xuân Phúc hỏi các quân sư và được chỉ rằng: Ai dám làm, làm nhiều, thành công nhiều sẽ có cái sai. Một trong những thành công của Đà Nẵng là biết đột phá, tạo quĩ đất và biến đất thành tiền, thành công trình đưa Đà Nẵng đi lên. Chắc chắn đã đột phá thì phải có sai, phải tạo cớ thanh tra. Sau một đêm mất ngủ Nguyễn Xuân Phúc bay về Đà Nẵng gặp Võ Duy Khương người đồng hương đang là Phó chủ tịch thường trực UBND Thành phố Đà Nẵng.

 Ông Khương là Phó chủ tịch trực nhưng không được cất nhắc lên Chủ tịch vì cha vợ có nợ máu bị cách mạng xử bắn (vậy mà đã lên đến Thường vụ, Phó chủ tịch?), Khương cho rằng mình bị Nguyễn Bá Thanh trù nên khi được Nguyễn Xuân Phúc khêu mào liền bắt tay, y thâu tóm tài liệu, vạch lá tìm sâu và nghĩ ra những cái sai của Đà Nẵng, Phúc và Khương thống nhất nội dung tố cáo và Nguyễn Xuân Phúc dẫn Khương ra văn phòng Chính phủ đề nghị Thủ tướng tiếp để nghe Khương tố cáo.

 Đánh hơi thấy việc không bình thường nên Nguyễn Tấn Dũng không tiếp và không nghe. Nguyễn Xuân Phúc bày Võ Duy Khương rũ thêm một số tay chân nữa làm đơn tố cáo… Từ nội dung đơn tố cáo này Nguyễn Xuân Phúc báo cáo Thủ tướng và ra tay chỉ đạo Tổng thanh tra Chính phủ ra quyết định thanh tra việc sử dụng đất đai ở Đà Nẵng.


Ông Nguyễn Bá Thanh

2- Nguyễn Xuân Phúc khai thác mâu thuẫn giữa Nguyễn Tấn Dũng và Trương Tấn Sang để đưa vụ Đà Nẵng thành lớn chuyện.

Trương Tấn Sang hỏi Phúc: Tôi muốn đi một tỉnh miền Trung để thực hiện chương trình chính trị tại cơ sở?

Nguyễn Xuân Phúc liền đề xuất Đà Nẵng “vì ở đó sôi động”.

Trương Tấn Sang cũng đang muốn đi Đà Nẵng bởi vì Trương Tấn Sang biết Nguyễn Tấn Dũng đã nhận lời mời của Bí thư và Chủ tịch Đà Nẵng sẽ vô dự lễ khánh thành bệnh viện ung thư xây trên 1.000 tỉ đồng bằng sự đóng góp của các nhà hảo tâm (Chính phủ cho 200 tỉ huy động được 1.000 tỉ) là bệnh viện lớn nhất, đẹp nhất nước hiện nay. Trương Tấn Sang mỉm cười, một thâm ý thoáng đến. “Được, ta sẽ đi trước, sẽ tách Nguyễn Bá Thanh ra khỏi Nguyễn Tấn Dũng và sẽ dùng Nguyễn Bá Thanh”. Nguyễn Xuân Phúc và Trương Tấn Sang là cặp bài trùng để tiền hô hậu ứng đánh Nguyễn Tấn Dũng.

Người ta nói: “Nguyễn Xuân Phúc phản Phúc là như vậy đấy”. Phúc tâm đắc, vun xới các thâm ý của Trương Tấn Sang và gợi ý để Trương Tấn Sang thân mật với Nguyễn Bá Thanh và dù chưa khánh thành dứt khoát phải đi thăm Bệnh viên ung thư. Sang đã làm như vậy, dù chưa kéo được Nguyễn Bá Thanh về mình như ý muốn nhưng Trương Tấn Sang đã tạo cho Nguyễn Tấn Dũng mắc vào quỉ kế của mình. Nguyễn Xuân Phúc lại kích Nguyễn Tấn Dũng, “ông Tư đi thăm Bệnh viện ung thư Đà Nẵng rồi, anh đừng dự khánh thành, mất uy”. Nguyễn Tấn Dũng đã quyết định không đi Đà Nẵng và sụp vào cái quỉ kế của Tư Sang.


Nguyễn Tấn Dũng tự ái bán tín bán nghi về Nguyễn Bá Thanh (?), Nguyễn Xuân Phúc không bỏ lỡ cơ hội bơm thêm vào và khi thấy Thủ tướng đã ngấm, Nguyễn Xuân Phúc liền gọi Huỳnh Phong Tranh Tổng thanh tra lên yêu cầu phải xin Thủ tướng giải mật kết luận để công bố. Đương nhiên Thủ tướng đồng ý giải mật. Nguyễn Xuân Phúc cho đệ tử là Phó chủ nhiệm VPCP Nguyễn Quang Thắng chuẩn bị sẵn văn bản ghi rõ Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đồng ý cho công bố công khai để trình Thủ tướng xem. Với sự đồng ý này, Nguyễn Xuân Phúc đã có bùa để tạo ắc-xi đăng cho Đà Nẵng. Nhìn lại mới thấy Nguyễn Xuân Phúc “có tài” kích động, chia rẽ và tạo sự kiện. Đặc biệt đã biết khai thác và kích thích tối đa sự bất hoà giữa Thủ tướng và Chủ tịch nước cho con đường thăng tiến của mình.


3- Nguyễn Xuân Phúc và Huỳnh Phong Tranh biến hoá trong việc công bố kết luận thanh tra.

Theo qui định của Thủ tướng Chính phủ Việt Nam, kết luận thanh tra phải đóng dấu mật, khi nào Thủ tướng cho công bố mới được công khai và nội dung công khai với công luận sẽ do Ban Tuyên giáo Trung ương và Bộ thông tin truyền thông thống nhất.


Nguyễn Xuân Phúc và Huỳnh Phong Tranh không làm như qui định, họ cố tình làm sai. Cùng lúc họ đưa toàn văn kết luận thanh tra lên cổng thông tin điện tử thì cũng là lúc họ cử cán bộ cấp phó và cấp Vụ đến Ban Tuyên giáo và Bộ thông tin truyền thông thông báo về quyết định đưa lên công luận. Hai cơ quan này không được có ý kiến về nội dung và lúc đó là những phút cuối của ngày làm việc.


Công văn của Văn phòng chính phủ do Nguyễn Quang Thắng ký về một việc rất bình thường để công bố một kết luận thanh tra đã làm từ 2011, nếu nói đúng hơn nó là hàng nằm cũng được. Nhưng vì Tổng bí thư và Bộ chính trị đã bỏ phiếu 13/14 bầu Nguyễn Bá Thanh làm Trưởng ban nội chính (Chính Nguyễn Xuân phúc đã khoe với các đệ tử của mình là ông ta đã gạch tên Nguyễn Bá Thanh. Cần nói thêm rằng: để kéo được Huỳnh Phong Tranh, Nguyễn Xuân Phúc đã hứa sẽ đưa Tranh lên Trưởng ban nội chính và Nguyễn Xuân Phúc đã làm nhưng kết quả chỉ có 1 phiếu của Nguyễn Xuân Phúc trong cuộc BCT bầu Trưởng ban nội chính. Nguyễn Phong Tranh kết với Nguyễn Xuân Phúc là từ cái ý này).


Nguyễn Xuân Phúc cho rằng phải làm nhanh để tạo dư luận, hạ uy tín Nguyễn Bá Thanh và Tổng bí thư đã có quyết định thăng tiến cho Nguyễn Bá Thanh cho nên công văn của Văn phòng chính phủ do Nguyễn Quang Thắng ký phải vào chiều ngày 13/01 là ngày chủ nhật. Phúc bắt văn phòng phải cho xe đến tận nhà đón nhân viên gửi đến đóng dấu vào số và phát hành hỏa tốc. Một sự biến hoá rất ngoạn mục và cũng rất tàn bạo. Vì sao phải hoả tốc? Bởi vì phải làm ngay nếu không Thủ tướng đổi ý (?). Bởi vì ngày 14/01 Nguyễn Xuân Phúc lên đường đi công cán Châu âu với Tổng bí thư. Nguyễn Xuân Phúc cần có 1 bản trong tay cho chắc ăn.


Nguyễn Xuân Phúc được thầy Trương Tấn Sang phất cờ vì cú đòn này sẽ ly gián Nguyễn Bá Thanh với Thủ tướng và thâm hơn, xa hơn nếu Nguyễn Bá Thanh không được vào Bộ chính trị ở hội nghị TW VII thì dư luận và cả Ban chấp hành sẽ đổ tội cho Thủ tướng. Uy tín Nguyễn Tấn Dũng sẽ xuống và Trương Tấn Sang sẽ có cơ hội sử dụng Ban nội chính đánh chính phủ.


Một thâm ý nữa là chơi ngay khi Tổng bí thư người quyết định Nguyễn Bá Thanh làm Trưởng ban nội chính và đúng khi Tổng bí thư vừa cất cánh đi ra nước ngoài thì công bố kết luận thanh tra cũng là một cách ly gián chia rẽ giữa Tổng bí thư với Thủ tướng và “biết đâu, ơn trời”, Nguyễn Xuân Phúc nghĩ “Quốc hội sẽ bỏ phiếu bất tín nhiệm Thủ tướng”.


Như vậy mọi thứ Nguyễn Xuân Phúc sẽ hưởng và mộng làm Thủ tướng, mộng độc tôn sẽ về lại với Nguyễn Xuân Phúc.

Toàn bộ nội dung thanh tra được công bố và được gửi tới Bộ chính trị. Tổng thanh tra còn nói: “Đà Nẵng không được có ý kiến”(?). Một điều không bình thường vì trước đó thanh tra có kết luận thanh tra 6 Quận của Thành phố Hồ Chí Minh kết luận thất thu 2.800 tỉ.


 Thanh tra ở Thành phố Hà Nội thất thu là 9.500 tỉ, nhưng cũng chỉ công bố rất ngắn và không đưa lên VTV1. Rõ ràng là một việc làm cố đấm ăn xôi sai qui định mất tính người của Nguyễn Xuân Phúc nhằm ngăn chặn bước tiến Nguyễn Bá Thanh, tạo thế độc tôn cho mình. Liệu rằng còn ai sẽ mắc mưu Nguyễn Xuân phúc nữa không? Nguyễn Xuân Phúc còn khai thác gì nữa từ vụ thanh tra đất đai ở Đà Nẵng? Xin mọi người hãy cảnh giác.


Người viết bài này mong sự thật sẽ là sự thật và đừng ai mắc mưu Nguyễn Xuân Phúc nữa.

© Trần Nhân Văn

Nguồn: Internet


Phó Thủ tướng “chống tham nhũng” Nguyễn Xuân Phúc và hai căn biệt thự tại Mỹ

 
Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc cùng bầu đoàn thê tử trong chuyến công cán bằng tiền nhà nước đến xứ sở tự do kết hợp thăm hai căn biệt thự của gia đình.


Chân Dung Quyền Lực - Đến giờ này, ai cũng đã biết Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc và gia đình đang trực tiếp sở hữu khối tài sản hàng nghìn tỷ đồng tại Việt Nam, chưa tính những tài sản bằng cổ phiếu, kim cương và những bất động sản ở Mỹ, Singapore mà gia đình Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc nhờ “anh chị em kết nghĩa” đứng tên hộ, điển hình là 2 căn biệt thự tại thành phố Anaheim(quận Cam, tiểu bang California, thành phố nổi tiếng với công viên giải trí Theme Park) mà chúng tôi đang thông tin đến bạn đọc. Qua đó, nhiều câu hỏi được đặt ra: Ông Phúc sở hữu những tài sản gì tại Mỹ và từ bao giờ? Ai quản lý giúp ông những khối tài sản này? Và quan trọng nhất, mục đích của ông khi chuẩn bị sẵn các cơ ngơi tại Mỹ?
Việc chuẩn bị cơ ngơi tại Mỹ của ông Nguyễn Xuân Phúc được bắt đầu từ năm 2005, khi ông còn đương chức Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Nam kiêm Ủy viên Ban Kinh tế Ngân sách Quốc hội Khóa 12 và đang chạy về Trung ương với chức danh Phó Tổng Thanh tra Chính phủ. Nhiệm vụ đứng tên này được giao cho gia đình người em kết nghĩa, đại gia Đặng Văn Thành mà trực tiếp cô công chúa mía đường Đặng Huỳnh Ức My, ái nữ của Đặng Văn Thành, người được Nguyễn Xuân Hiếu (quý tử nhà Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc) gọi thân mật là “chị ba”.
Vợ chồng Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, vợ chồng Đặng Văn Thành cùng công chúa mía đường Đặng Huỳnh Ức My tại tiệc hấp hôn đình đám của vợ chồng Đặng Văn Thành
Căn biệt thự thứ nhất tại Mỹ của Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã được mua ngày 3/6/2005 với giá 790 nghìn USD (khoảng 17 tỷ đồng, giá 2014 đã trên 1 triệu đô la Mỹ), tọa lạc tại số 636 South Halliday street, Anaheim, CA 92804.



Căn biệt thự tại số 636 South Halliday Street, Anaheim, CA 92804 được Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc mua từ năm 2005



Đối diện căn biệt thự của Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc tại Mỹ là công viên, thảm cỏ xanh mướt


Căn biệt thự thứ 2 được ông Nguyễn Xuân Phúc mua ngay trước thềm Đại hội Đảng 11 nằm cùng thành phố Anaheim, tọa lạc tại số 7556 East Calle Durango Street, Anaheim, CA 92808 cũng do nhà Đặng Văn Thành đứng tên ký hợp đồng ngày 18/10/2010 với giá 575 nghìn USD (khoảng 12,3 tỷ đồng).



Căn biệt thự thứ 2 của Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc tại số 7556 East Calle Durango Street, Anaheim, CA 92808



Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc chuẩn bị cả hồ bơi gia đình phía sau căn biệt thự sang trọng này


Thực ra, Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã tính toán việc xây dựng căn cứ tại Mỹ từ hàng chục năm trước khi đưa quý tử Nguyễn Xuân Hiếu vào TPHCM học trường Quốc tế (2005) đến khi đi du học Mỹ (2009). Từ đó đến nay, cậu quý tử Nguyễn Xuân Hiếu được bố nuôi Đặng Văn Thành bảo bọc từ A-Z, thậm chí tại Tập đoàn Thành Thành Công thành lập ra một tổ công tác do Ức My trực tiếp điều hành phụ trách cung phụng cho “cu Bin” (tên thân mật của Nguyễn Xuân Hiếu), thời gian ở Mỹ của Hiếu chủ yếu là chơi game, tiệc tùng và cua gái, ngay cả bài tập ở trường cũng được tổ công tác làm giúp.



Bằng lái xe tại Mỹ của Nguyễn Xuân Hiếu, quý tử của Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc ghi rõ địa chỉ căn biệt thự 636 South Halliday street, Anaheim, CA 92804






Thời gian du học tại Mỹ của quý tử Nguyễn Xuân Hiếu chủ yếu là chơi game, tiệc tùng và cua gái cùng các quý tử nhà đại gia Đặng Văn Thành


Vậy là đã rõ, ngay trước Đại hội Đảng 11, Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc sống cho mình và gia đình tại Mỹ dưới sự giúp đỡ của Đặng Văn Thành. Câu hỏi cuối cùng dành cho Ban Nội chính TW, Ủy ban Kiểm tra TW là: Mục đích của ông Phó Thủ tướng khi mua 2 căn biệt thự tại Mỹ?, và một câu hỏi ngỏ, tại sao Đặng Văn Thành, Đặng Hồng Anh thoát khỏi vụ bê bối tại Sacombank, Sacomreal? Ngoài ra, không biết lương ông Phó Thủ tướng thường xuyên hô hào quyết liệt chống tham nhũng có đủ trả cho tiền thuế hàng năm tại Mỹ cho các căn biệt thự trên không?


 

No comments:

Post a Comment